Giới thiệu sách
50 lữ khách với những câu chuyện rời rạc, được xâu kết một cách ngẫu hứng. Có khi mốc thời gian lùi đến Kinh Thánh Cựu Ước nhưng có lúc lại là một quán cà phê thời công nghệ; có vài nơi chốn có thể xác định hay dò đoán được nhưng cũng có những không gian là viễn tưởng. Chúng được xếp cạnh nhau, phân mảnh nhưng sâu xa, có một sự liên đới trong chiêm nghiệm về sự tự hủy của những đô thị.
Một cảm thức trôi dạt trong thời gian và không gian.
Tác phẩm của Italo Calvino gợi hứng cho cuốn sách này. Ông có thấp thoáng đâu đó, nói dăm điều ba chuyện về căn tính đô thị rồi bỏ dở, biến mất. Cũng là một cách chủ định, Nguyễn Vĩnh Nguyên đặt mình vào sự trôi vừa kỳ thú vừa nhẹ tênh của một lữ khách đi qua những câu chuyện trên văn bản do chính mình viết ra.
Con người trôi dạt, biến mất trong các đô thị hay chính đô thị trôi dạt, biến mất trong tâm tưởng những con người đến và đi?