Tàn ngày để lại chỉ được viết trong 14 ngày, bối cảnh Anh, do một tác giả người Nhật, chỉ cần nhiêu đó thông tin cũng làm quyển sách này trở nên đặc biệt và khiến mình muốn đọc ngay.
Tàn ngày để lại là chuyến hành trình kéo dài 6 ngày đêm của Người quản gia nước Anh tên Stevens vào mùa hè năm 1956, một chuyến đi tìm lại những điều xưa cũ.
Stevens ám ảnh về Huân tước Darlington, người chủ cũ của ông và luôn coi ông là một người đầy danh giá, một người có thể khiến Stevens thỏa mãn vì đã được phục vụ. Nhưng câu chuyện đã dần dần được bóc tách ra qua những hồi ức của Stevens, những chuyện mà ông không muốn kể lại với bất cứ ai đã cho người đọc thấy được một khía cạnh khác bên trong sự hào nhoáng mà người quản gia luôn tự hào.
Nói riêng về nhân vật chính của chúng ta, quản gia Stevens, ông là người gạt bỏ hết gần như mọi cảm xúc của con người bình thường để trở thành một “quản gia phẩm cách” như cha ông đã từng, luôn bình tĩnh trước mọi tình huống xảy ra và khiến ông phải che giấu những tình cảm, suy nghĩ của mình để phục vụ cho lý tưởng mà ông luôn hướng tới. Khó có thể gọi Stevens là một người ảo tưởng, hay những điều mà ông tin vào là sai trái, mình chỉ coi Stevens là một người quá tận tụy, tuy tận tụy gần như mù quáng, có thể không trọn vẹn nhưng ông hoàn toàn đã sống và cống hiến theo cách mà ông muốn.
Những hối tiếc muộn màng đến với Stevens khi ông đến điểm cuối cùng của chuyến đi. Nhưng ông đã lựa chọn đeo chiếc mặt nạ cũ và tiếp tục cố gắng là một người quản gia “phong cách mới” thay vì phơi trần những tổn thương nội tâm, lựa chọn mà quá chông chênh và đau đớn khi nắng sắp tắt và ngày thật sự đã sắp tàn.
Tàn ngày để lại thực sự là một quyển sách xứng đáng đọc lại nhiều lần vì văn phong uyển chuyển và sự kiểm soát cốt truyện điêu luyện đến hoàn mỹ. Tuy không có cao trào nhưng tác giả vẫn thành công trong việc cuốn hút người đọc vào hành trình và hồi ức của Stevens, và khiến bản thân mình tự hỏi rằng “Tàn ngày để lại” sau này của mình sẽ là gì, liệu có điều gì khiến mình hối tiếc như Stevens chăng?
Review của độc giả Lê Song Thảo Nguyên – Nhã Nam reading club