Cảm nhận nhanh về Sáng trăng, quyển này là tập truyện ngắn của tác giả Guy de Maupassant, tác giả truyện Bố của Simon trong SGK Ngữ Văn 9 ý. Nghe đến đây ai mà thấy ưng thì đi mua ngay và luôn vì giá bìa có 75k, ai chưa chắc chắn thì đọc tiếp vì mình sẽ spoil nội dung 1 truyện ngắn trong này:
Có lẽ vì Bố của Simon quen thuộc nên được đưa lên đầu tiên, còn truyện được lấy làm tên sách cũng như vẽ bìa thì lại là Sáng trăng, được xếp thứ 2 ngay sau đó:
Sáng trăng kể về tu viện trưởng Marignan, ông này luôn cho rằng mình lý giải được dự định, ý chí, dụng tâm của Chúa. Ổng cho rằng mọi thứ được Chúa tạo ra đều có ý nghĩa của nó, ngày được tạo ra để làm việc, đêm để nghỉ ngơi còn 4 mùa thì đều cần thiết đối với nghề nông. Còn cái nào không giải thích được thì ổng cho là mình cũng đoán đoán được ý Chúa.
Nhưng ổng lại ghét cay ghét đắng phụ nữ, ông cho rằng: Dường như chính Chúa cũng phật lòng với cái tác phẩm đấy =))) Phụ nữ là kẻ quyến rũ người đàn ông đầu tiên (Adam) và Chúa tạo ra họ chỉ để thử thách đàn ông. Ổng ghét nhất là tâm hồn yêu đương của phụ nữ, ngay cả với những nữ tu, ổng cũng thấy lẩn phất sự âu yếm trìu mến trong ánh mắt cử chỉ của họ.
Ông này có 1 cô cháu gái rất xinh đẹp, ổng rắp tâm cho ẻm thành nữ tu nốt :v Khi ổng thuyết giáo thì ẻm cười, ổng quạu lên thì ẻm ôm lấy ổng mà hôn lấy hôn để, những cái ôm mà ổng cố né tránh vì nó gợi lên trong ông cảm giác về tình cha con.
Một ngày đẹp giời, có người tố với ổng là cô cháu gái có bồ. Ổng hoảng hồn tới mức đang cạo râu cạo luôn vào mặt. Con người nguyên tắc này quyết định đêm nay không lên giường sớm nữa mà chống gậy đi rình bắt quả tang :v
Ông mở cửa ra đi, nhưng dừng lại trước thềm nhà, kinh ngạc vì 1 ánh trăng huy hoàng, lộng lẫy mà ông chưa từng thấy. Ông vừa đi vừa hít hương hoa, ngắm nhìn cánh đồng dưới ánh trăng bạc, thưởng thức tiếng ếch nhái và tiếng chim đêm, say sưa trong công trình mà Chúa tạo nên.
…. skip nhanh qua tầm 3 trang mô tả cảnh đẹp của đêm trăng…
Ổng bắt đầu nghĩ, mắc gì bề trên lại tạo ra ban đêm duyên dáng hơn ban ngày, êm dịu hơn bình minh, trong khi ban đêm là dành cho giấc ngủ, cho sự nghỉ ngơi và lãng quên mọi thứ? Tại sao lại tạo ra bao nhiêu điều quyến rũ mà con người không nhìn thấy vì họ đang ngủ?
Người tu sĩ nhìn thấy 2 bóng đen dưới gốc cây. Cả 2 dường như chỉ là 1, kẻ may mắn được dành riêng cho khung cảnh thần tiên này. Hai người giống như đáp án mà bề trên đưa xuống cho thắc mắc của ông :v Và ông tự nhủ: Có lẽ Chúa tạo ra đêm thâu để dành cho tình duyên của người đời. Chẳng phải Chúa cho phép yêu đương đó sao, bởi rõ ràng Người bao bọc tình yêu trong một ánh huy hoàng lỗng lẫy đến thế?
Nhìn thấy 2 người kia đang sánh bước lại gần mình, ông bỏ trốn, bàng hoàng, hổ thẹn như thể ông đã lỡ bước chân vào một đền thiêng, nơi ông không có quyền thâm nhập. Hết truyện.
Đúng là văn học Pháp, lãng mạn kinh khủng. Quyển này bìa siêu đẹp, tác giả thì uy tín, được đưa hẳn vào SGK mà, mỗi tội mỏng quá, có 185 trang. Nếu làm bìa cứng giấy dày dày chút thì đỉnh cao luôn.