“Không phải lúc nào cũng có người tốt. Cả kẻ xấu cũng vậy. Phần lớn mọi người đều ở đâu đó ở giữa hai thái cực ấy.”
“Niềm tin là phân nửa của mọi sự chữa lành.”
“Có những chuyện còn tồi tệ hơn cả việc trở thành kẻ vô hình.”
Một câu chuyện cổ tích nhưng chắc gì nó đã kết thúc có hậu? Một con quái vật máu me, kỳ dị nhưng chắc gì nó đến để tàn phá? Một câu chuyện viết cho thiếu nhi nhưng chắc gì người lớn sẽ không khóc khi đọc đâu? Không kinh dị mà cũng chẳng đáng sợ, Patrick Ness đã dẫn dắn bạn và 1 thế giới vừa kỳ ảo vừa chân thực, vừa đau buồn vừa cảm động.
Câu chuyện xoay quanh cuộc đời của cậu bé Conor O'Malley, 13 tuổi, gặp rất nhiều trắc trở. Và vào 1 đêm định mệnh, lúc 12:07, có 1 tiếng gọi vô cùng rùng rợn phát ra từ phía cây thủy tùng cổ. Nó gọi cậu, nó đến tìm cậu, nó là một cái quát vật cổ xưa. Nhưng không phải đòi mạng cậu, nó đòi sự thật, sự thật của cậu, sự thật chôn giấu trong cơn ác mộng đầy tiếng thét đó, sau khi nó kể cho cậu 3 câu chuyện về những lần cất bước trước kia. Con quái vật đã khơi dậy những câu chuyện nhưng chính Conor sẽ là người kết thúc những câu chuyện ấy.
“Các câu chuyện là những sinh vật hoang dã. Khi ngươi để chúng thoát ra, ai mà biết được chúng có thể tàn phá những gì?”
Ai dám nói trẻ em thì chẳng biết gì? Khi chỉ mới là 1 cậu bé, Conor nhận thức được rất rõ tình cảnh của chính mình và tình trạng bệnh tật của mẹ cậu. Cậu tự làm hết mọi thứ, từ việc nhà đến việc học, việc chăm sóc cho mẹ. Nhưng cậu vì chỉ là 1 cậu bé, cậu chưa có đủ khả năng để giải quyết từng vấn đề một cũng như chưa biết cách để cầu cứu. “Ngậm đắng nuốt cay”, đó là cụm từ mô tả chính xác tình trạng mà Conor đang gặp phải. Mọi cảm xúc, mọi mệt mỏi hay đau đớn, cậu chôn hết xuống đáy lòng, và để mặc chúng ở dưới đó. Nhưng cậu đâu biết rằng, những cảm xúc cậu trốn tránh đó, ngày qua ngày vẫn đang bào mòn con người cậu.
Cậu khao khát mọi sự được kết thúc nhưng chẳng nỡ lòng nào từ bỏ buông xuôi. Chính sự tự mâu thuẫn cùng với những mặc cảm tội lỗi, rằng cậu làm chưa đủ tốt, rằng cậu là một người xấu xa, hóa thành cơn ác mộng ám ảnh Conor cả đêm ngày. Chính nỗi tuyệt vọng của cậu đã làm cho con quái vật thức giấc. Nó đã đứng dậy và bước đi, là vì cậu.
“Sự thật” mà tác giả đã gửi gắm trong cuốn sách đó chính là việc chấp nhận những cảm xúc trong mình là điều hoàn toàn bình thường, cho dù những cảm xúc đó có đi ngược lại những nguyên tắc của xã hội, của người khác hay là của chính mình. Chúng ta có quyền thấy buồn, thấy thất vọng, thấy hối hận, thấy tội lỗi, thấy đau khổ, thấy mệt mỏi, hằng ngày hằng giờ. Và đó là những xúc cảm rất “con người” chứ không phải xấu xa. Đối mặt với cảm xúc của mình, đó là bước đầu của quá trình chữa lành. Còn tìm cách trốn tránh, ta cũng chỉ đang tự làm rách thêm vết thương lòng của chính mình.
Cuốn sách được xây dựng từ ý tưởng của Siobhan Dowd nhưng cô ấy đã qua đời trước khi hoàn thiện, Patrick Ness đã tiếp nhận những ý tưởng tuyệt vời ấy và phát triển nên một cuốn sách tuyệt vời không kém. Anh ấy đã cho rằng rằng: “Những câu chuyện không kết thúc cùng với nhà văn, dù rất nhiều nhà văn đã bắt đầu cuộc đua ấy.” Đúng vậy, 1 câu chuyện hay là câu chuyện luôn sống lại trong lòng độc giả, để cho mỗi độc giả sẽ là người chạy tiếp cuộc đua ấy. Và mình nghĩ rằng cả Siobhan và Patrick đều đã thành công trong câu chuyện “Quái vật ghé thăm” này. Chí ít với mình, vì nó đã kích thích mình ngẫm nghĩ về nó rất nhiều.
Sách dành cho thiếu nhi, do đó, câu văn và từ ngữ được Patrick lựa chọn vô cùng đơn giản và dễ hiểu. Mạch truyện lại vô cùng cuốn hút cho dù không có plot twist đặc sắc. Mình ngồi tập trung 1 lèo là có thể hết cuốn sách. Nhưng không phải vì ngắn mà câu chuyện lại không được trọn vẹn, điều gì được đặt ra là đến đoạn cuối cũng đều được giải thích. Không có gì bị dư thừa, điều đó làm mình rất thích.
Về mặt ý nghĩa thì nhiều hơn, những gì mình trình bày cũng chỉ là 1 phần nhỏ trong những thông điệp mà tác giả gửi gắm, đặc biệt nằm trong 3 câu chuyện của quái vật. Mỗi người khi đọc sẽ lại nhìn thấy 1 khía cạnh khác nhau của vấn đề. Sẽ luôn có bài học được rút ra, sẽ luôn có cảm xúc được đọng lại, và đây thực sự là 1 cuốn sách hay.