Review sách: PHÍA NAM BIÊN GIỚI, PHÍA TÂY MẶT TRỜI – Haruki Murakami

Thứ Bảy, 16/09/2023

Mới gần đây có cuộc thăm dò về cuốn sách đầu tiên nên đọc của tác giả Haruki, nên bản thân mình cũng muốn chia sẻ chút cảm nghĩ về cuốn đầu tiên mình đọc của ông: Phía nam biên giới, phía tây mặt trời.

Lần đầu đọc tác phẩm của Haruki với cái nhìn của người thứ ba nhìn vào cuộc đời của Hajime, đó là một con người vô cũng mâu thuẫn. Bản thân không hiểu nỗi sự ám ảnh, tình yêu của Hajime dành cho Shiamamoto, đó vừa là tình đầu, vừa là người khiến Hajime đánh mất cả lý trí của mình. Hajime – Một con người yêu nhạc cổ điển, một người đàn ông biết yêu nhưng lại làm cho người phụ nữ yêu mình đau khổ, một người dối trá biết mình sai nhưng vẫn làm gây tổn thương cho người khác vì những lý do rất thường tình. Hajime lúc này gắn với ba thứ: Tình yêu. Ham muốn. Ích kỷ. Hajime được miêu tả thật đến trần trụi, thật đến mức khiến 100 trang giấy đầu tiên mang lại chỉ toàn là bực dọc.

“Lần đầu tiên trong đời, tôi tự ghét tôi. Tại sao mình có thể làm được điều đó? Nhưng tôi biết rất rõ rằng nếu những hoàn cảnh đó lặp lại, tôi sẽ làm chính xác điều đó, tôi sẽ nói dối Izumi và … với chị họ của cô. Dù cho sự đau khổ mà cô phải chịu đựng lớn đến đâu” .

Lần tiếp theo, tự nhủ với lòng mình rằng không giống bất cứ lần nào, Hajime của Haruki phải được tìm hiểu dưới chính góc nhìn của anh, chứ không phải là góc nhìn của người thứ ba, anh không phải là nhân vật để phán xét đúng hay sai mà là người cần đọc để hiểu, để cảm nhận chân thật anh là người rất bình thường. Vẫn ba thứ ấy: Tình yêu. Ham muốn. Ích kỷ. Nhưng lần này Hajime lại dễ hiểu hơn nhiều, bởi tuy anh là một nhân vật mà Haruki tạo ra nhưng anh lại rất đời. Với Hajime, Shiamamoto không chỉ là mối tình đầu, là người khiến anh thổn thức, là người khiến anh muốn bỏ cả hiện tại, vợ con, công việc để chạy theo, mà còn là người Hajime thấy sự đồng cảm, là người khiến anh thấy trong đời mình có một khoảng trống lớn, và chỉ có cô là người duy nhất trên đời có thể bù đắp vào chỗ thiếu hụt ấy. Chính vì để trở thành người toàn vẹn ấy, Hajime không tiếc đánh đổi bất cứ thứ gì trong đời, dù có lúc anh xem những điều đó là quan trọng với anh. Anh vẫn yêu vợ, yêu con, yêu công việc mình đang làm nhưng những điều đó không thể ngăn cản việc anh yêu Shiamamoto, muốn có cô hơn tất thảy mọi thứ trên đời. Đó là một tình yêu mà Hajime cần rất nhiều dũng khí. Nhưng cũng rất đáng thương cho những người bên cạnh Hajime, bởi với anh, họ không thể cản được cảm xúc của anh. Nhưng hiện thực lại tàn nhẫn hơn nhiều, câu chuyện tưởng như kết thúc thì Shiamamoto bỏ đi sau lần hoan ái, để lại cho Hajime đầy nỗi đau khổ, dường như cả thế giới của Hajime trở nên im lặng, bản nhạc ưa thích cũng khiến anh không còn muốn nghe, tưởng như mọi thứ sụp đổ thì Haruki lại tạo ra một cái kết thực tả vô cùng. Sau tất cả, anh lại quay về bên người vợ bỏ qua lỗi lẫm, quay lại với vị trí của một người chồng, người cha, quay lại thành người bình thường như bao người khác, để thứ tình yêu sai trái như định mệnh, như là tất cả lại thành quá khứ qua đi.

Có thể Haruki Murakawa nổi tiếng, tác phẩm xuất sắc vô số, nhưng đây là cuốn đầu tiên và có lẽ sẽ là cuối cùng mà bản thân đọc đến. Bởi lần này mình hiểu, tác phẩm của Haruki quá đời, tình yêu mà ông miêu tả quá trần trụi và chân thật, câu chuyện của ông không có kết thúc thật sự, nó luôn để lại một tấm màn che mà bạn không bao giờ có thể vén lên dù cho đã tới trang cuối cùng mà mình thì lại luôn thích happy ending. Và cũng bởi vì mình có thể hiểu nhưng không bao giờ muốn có một người chồng như Hajime xuất hiện trong đời mình.

Đánh giá: ⭐⭐⭐⭐⭐

Review của độc giả Trần Nguyễn Mỹ Linh – Nhã Nam reading club

Hoang vu giữa thành phố lớn

Hoang vu giữa thành phố lớn

Năm 2022, tiểu thuyết Tình yêu ở thành phố lớn của nhà văn Sang Young Park cùng tập truyện ngắn Con thỏ nguyền...

Thứ Ba, 03/12/2024