Review sách: NHỮNG GIẤC MỞ Ở HIỆU SÁCH MIROSAKI – Yagisawa Satoshi

Chủ Nhật, 24/09/2023

Thật là kỳ lạ vì mình luôn đọc những quyển truyện ngắn của mấy tác giả Nhật rất nhanh. Chẳng hiểu tại sao, nhưng có lẽ chính mấy thứ bình thường, dung dị lại dễ đọc, dễ thấm và mình càng không muốn để bị đứt quãng.

Những giấc mơ ở hiệu sách Morisaki” cũng là một cuốn sách tương tự vậy.

Motip quen thuộc tưởng chừng đến phát chán trong mấy cuốn mình từng đọc giờ lại xuất hiện, không nữ chính thì nam chính bị một căn bệnh gì đó, cuối cùng thế nào cũng rời xa nhau.

Nhưng chẳng biết là do nét , cách viết của người Nhật, hay đơn thuần chỉ do mình cảm nhận, mình lại thích kiểu nỗi đau mà mấy chú, bác viết. Nó không phải là cảm giác chết đi sống lại, phải bật khóc tu tu. Nó chỉ đơn giản là một nỗi buồn trong vắt. Rằng đến thời khắc người đó phải đi thì cứ để họ đi, nếu như họ cần thì vẫn có thể quay về. Là tự ta cho họ quyền lựa chọn, chỉ vì ta yêu.

Review “Những giấc mơ ở hiệu sách Morisaki” – Yagisawa Satoshi

Khi đọc cuốn này bên mình luôn phảng phất hương Another 13, mùi gỗ ấm áp của những nốt hương đầy xúc cảm như đang ôm lấy mình trọn vẹn, làm mình dễ mường tượng ra hiệu sách cũ nơi cuối ngõ Sakura một cách dễ dàng.

À, thật ra thì mình còn cười rất nhiều lần khi thấy nữ chính hụt hẫng nữa. :)))

Cái cảm giác ngây , đôi lúc là khờ dại vì tự bản thân “si tâm vọng tưởng”, khi đã từng trải qua rồi, thì rất dễ đồng cảm.

Lý do mình có thể bật cười là vì giờ đã đủ trưởng thành, nói tiêu cực một chút thì là đã già. :))) Mình vui vẻ khi thấy Takako cũng như mình của những năm tháng thiếu niên, chỉ một vài ba câu chuyện, một ánh mắt tình cờ cũng đủ làm bản thân phải đứng hình suy nghĩ.

Ai trong số chúng ta rồi cũng sẽ có thể được sách chữa lành.

Chỉ là bản thân chúng ta có thực sự muốn bắt đầu hành trình uống thuốc hay không.

Đó là điều mình đã luôn tin, và niềm tin càng được củng cố sau khi gấp sách.

Như thường lệ, một chút trích dẫn tâm đắc nữa nha. ❤

“Ôm hoài bão lớn bay ra thế giới, cuối cùng lại trở về nơi chính mình đã biết rõ từ khi còn bé, nghe buồn cười nhỉ? Thế mà sau một thời gian dài, cậu lại quay về đây. Khi ấy, cậu cuối cùng đã hiểu ra rằng không đơn giản là chuyện ở đâu. Đúng, mà là chuyện của con tim. Dù ở đâu hay với ai, chỉ cần có thể thành thật với trái tim mình thì đó sẽ là nơi dành cho mình.”

“Tôi cảm nhận hơi ấm từ người cậu, tận đáy lòng cảm thấy thực an yên. Tôi đang được che chở. Có người lo lắng cho tôi như thế, tức giận thay cho tôi như thể chuyện của bản thân mình như thế. Cho tới gần đây tôi vẫn cảm thấy hình như mình cô đơn trên thế giới rộng lớn này, nhưng ở ngay bên cạnh có người đang bảo vệ tôi, suy nghĩ cho tôi. Tôi quá đỗi hạnh phúc vì điều ấy.”

“Đừng sợ chuyện yêu đương nhé. Khi còn yêu hãy yêu người đó hết mình. Dẫu cháu có vì tình yêu mà đau khổ cũng đừng chọn sống cô độc mà không yêu bất kỳ ai. Cậu rất lo sau chuyện lần này Takako sẽ ngừng không yêu ai nữa. Tình yêu là thứ tuyệt vời. Cháu đừng quên điều đó. Những ký ức khi cháu yêu một người tuyệt đối không được xóa khỏi trái tim. Chúng sẽ từ từ sưởi ấm cho cháu.”

“Đối phương nghĩ thế nào về tôi, dù bận tâm cũng chẳng có ý nghĩa gì, vì đó là chuyện chẳng thể lay chuyển.”

“Thực ra có lẽ không phải chuyện am hiểu hay không. Nếu nói như vậy thì tôi cũng không biết gì mấy. Quan trọng là gặp được một cuốn sách, và cuốn sách ấy làm ta lay động đến mức nào, đúng không?”

Review của độc giả Hạ Du Tử – Nhã Nam reading club