Mình có thói quen viết hai ba dòng suy nghĩ sau khi hoàn thành một cuốn sách để “đánh dấu” với bản thân rằng mình đã đọc rồi. Nhưng đối với tác phẩm mới nhất của Chan Ho-Kei vừa được Nhã Nam xuất bản, mình thật sự muốn nói rằng: Càng biết ít về “Người bóng bay”, đọc “Người bóng bay” lại càng hay.
Nhưng nếu thế là chưa đủ để thuyết phục mọi người đi mua sách, thì đây là một cuốn sách to gồm những mẩu chuyện nhỏ với plot twist liên tục, thật giả đan xen, anh hùng và phản diện trộn lẫn với nhau,… với những kết cục cực kỳ thỏa mãn, đọc xong cảm thấy siêu đã đời, siêu sung sướng, siêu vui vẻ.
Với nhân vật trung tâm của cuốn sách là “Người bóng bay” – gã sát thủ có dị năng đáng sợ như uốn cong cơ thể người thành hình dạng bóng bay, trong truyện có không ít các tình tiết máu me, ghê rợn. Tuy nhiên, sự cuốn hút của nhân vật này lại nằm ở tính cách của gã – một người có bản chất phi thường nhưng lại có những nỗi lo hết sức bình thường, nhiều lần bị cuộc đời xô đẩy vào các tình huống tiến thoái lưỡng nan, để rồi “đáp trả” lại một cách cực kỳ “đã”.
Một điểm cộng nữa là giọng văn (thường) được kể theo ngôi thứ nhất với sự dửng dưng, vô tình đến lố bịch và hài hước của Chan Ho-Kei. Đúng với tính chất của thể loại “hài kịch đen”, ở một số trường đoạn, dù biết rõ là sai trái, mình vẫn sẽ chấp nhận phá lên cười rồi vui vẻ đi xuống địa ngục.
Có thể nói “Người bóng bay” là một trong những trải nghiệm đọc sách thỏa mãn nhất của mình từ trước đến nay. Tuy nhiên, theo tinh thần của Chan Ho-Kei ở hậu ký, tác phẩm này “lấy tinh thần giải trí làm chủ đạo” – hay “vui là chính” – nên việc nhìn nhận một cách quá nghiêm túc có lẽ sẽ khiến một vài người đọc không thoải mái. Cá nhân mình cũng sẽ không chốt lại bằng một vài thông điệp nào đó (như thường làm), chỉ muốn đợi vài năm nữa, sau khi quên hết sạch sành sanh nội dung của cuốn sách này, mình sẽ được đọc lại và tận hưởng cảm giác sung sướng một lần nữa.
Review của độc giả Nguyễn Phương Linh – Nhã Nam reading club