Mình vừa đọc xong cuốn sách đầu tiên trong dịp nghỉ Tết nên muốn lên review luôn. Dù nằm trong bộ Việt Nam Danh Tác của Nhã Nam nhưng mình thấy cuốn này lại ít được nhắc đến. Mình đã mua vì tên sách hay (“Nằm Vạ” – nằm ăn vạ) và đoạn trích ở bìa sách khá thú vị, nhưng phải đến khi đọc xong mình mới thấy tiếc vì không biết đến nó sớm hơn.
✨”Nằm vạ” là tuyển tập truyện ngắn gồm những câu chuyện về những người yêu nhau: Người ta yêu nhau, yêu nhau tha thiết, yêu sống chết nhưng cũng chẳng vượt được định kiến xã hội; hay người ta yêu nhau nhưng trái tính trái nết mà cứ giận nhau vạ nhau; hoặc người ta chẳng yêu nhau nhưng vì cha mẹ đặt đâu con ngồi đấy mà nên duyên.
Có những câu chuyện chỉ về những người đi yêu: Có tình yêu đơn phương cách trở chỉ thể hiện qua nét chữ nắn nót chấm bài; lại có tình yêu hơn thua ghen tuông với cả bạn bè.
Ở đây có cả những chuyện không về tình cảm trai gái, mà là chuyện đời chuyện người, chuyện tính cách con người ta trong những tình huống éo le.
Xuyên suốt cuốn sách là những hoàn cảnh khác nhau, nhuốm màu thời sự của hoàn cảnh sáng tác của nó, hiện lên bức tranh thôn quê Bắc Trung Bộ với những lề thói, tư tưởng của người dân nông thôn ấy. Cách tác giả phát triển tình huống rất tự nhiên, qua đó miêu tả rõ tính cách, suy nghĩ, nội tâm nhân vật rất kĩ, hợp lí. Mình thấy truyện đọc “buồn cười” lắm. Cái sự buồn cười ở đây không chỉ là ở tính cách nhân vật hay tình huống truyện, mà còn vì sự chân chất của những người dân Bắc Trung Bộ trong đó, và đâu đó mình vẫn thấy hình bóng Bắc Bộ của mình trong đó. Ngôn ngữ truyện trong sáng, văn phong nhẹ nhàng, đúng chất kể chuyện thôn quê.
Tuy nhiên, nhắc đến ngôn ngữ thì có một lưu ý nhỏ cho mọi người trước khi cân nhắc đọc quyển này. Ngôn ngữ được sử dụng trong truyện phần nhiều là tiếng địa phương (tác giả quê ở Nghệ An), nên nếu ai không phải người miền Trung hay biết tiếng địa phương thì chắc khó có thể hiểu trọn vẹn câu truyện và cái hay của nó. Như mình ở miền Bắc nên ngoài những đoạn có chú thích và một số từ đã học lỏm từ tiktok ra thì đa số là dựa vào ngữ cảnh để đoán nghĩa từ. Với mình thì ngôn ngữ trong cuốn này cũng là một cái hay vì không phải tác phẩm nào cũng sử dụng phương ngữ như này, nên mình rất trân trọng nó.
Tóm gọn lại thì mình thấy quyển này đáng đọc, nhẹ nhàng, ấm lòng, nhưng không phải một tác phẩm đơn giản hay có thể xem nhẹ.