4/5 ⭐
“Một thoáng ta rực rỡ ở nhân gian“, ờ, dù chỉ là một thoáng thôi nhưng đó phải là một thoáng huy hoàng và rực rỡ.
Sẽ rất khó theo dõi vì quyển sách này được viết dựa trên “cơn lũ ký ức” của nhân vật chính – Chó Con (Ocean Vuong?). Ký ức cũng như những mảnh ghép của trò chơi xếp hình, ban đầu ta không tìm được mối liên kết nhưng không phải là không có liên kết. Do đó đây cũng không phải là một quyển sách đọc lướt qua một lần mà bỏ xuống được, ngữ nghĩa nó đan cài vào nhau và đôi chỗ không thể lý giải hết. Mình không hoàn toàn hiểu quyển sách này, nhưng mình cảm thấy bản thân yêu thích nó.
“Một thoáng ta rực rỡ ở nhân gian” được viết dưới dạng những bức thư của cậu con trai gửi cho người mẹ không biết đọc của mình. Câu chuyện trải dài từ thế hệ của bà cho đến Chó Con. Đó là hành trình của sự vươn lên và khi ngã lăn vào cuộc đời thì ta mới tha thiết muốn đứng dậy. “Chính cái đói, chỉ cái đói chứ không phải âm nhạc đã cho con chó khả năng của con người”.
Đây là một quyển sách đẹp, dù trần trụi, nhưng là cái trần trụi đầy mỹ miều. Chiến tranh, đau thương, mất mát, kỳ thị, những giọt nước mắt đã rơi nhưng sẽ không bao giờ rơi nữa, những lần trầy xước để rồi đầu lại ngẩng cao… Ngay cả khi đọc đến dòng văn cuối cùng mình cũng rất vui và xúc động…
Là tiểu thuyết nhưng “Một thoáng ta rực rỡ ở nhân gian” lại mang đầy chất thơ. Và “chất thơ” ở đây không chỉ được hiểu theo nghĩa hẹp là những chi tiết gợi cảm, lối hành văn trong sáng, mượt mà, truyền cảm… Đó còn là “chất thơ” gắn với cái đẹp, những tình cảm đẹp, những rung động thẩm mĩ mãnh liệt. Chính chất thơ ấy đã dẫn người đọc đi đến những khát khao đầy tính nhân văn.
Mình không khuyến khích tất cả mọi người đều đọc quyển này, vì không phải ai cũng hợp với nó. Hay nói cách khác, đây là một quyển sách cần “đúng người”.
Instagram: @y.kyu2404