“Nếu mỗi ý nghĩ tôi hướng đến người làm mọc lên một bông hoa, thì Trái Đất sẽ là một vườn hoa khổng lồ.”
“Trước dòng sông nơi người ưa mơ mộng, lũ cá bạc trườn đi thật khẽ khàng, hãy giữ gìn những kỷ niệm của chúng ta, những kỷ niệm ấy không thể chết được.”
“Kỷ niệm về những ngày hạnh phúc sẽ xoa dịu nỗi đớn đau.”
—-
Cuộc đời chính là một ly nước chỉ đầy một nửa. Phụ thuộc vào cách ta nhìn nhận mà nó sẽ nửa đầy hoặc nửa vơi. Không dễ dàng gì để chấp nhận những sai lầm, những hối tiếc hay nỗi đau trong quá khứ, nhưng một khi đã học được cách chấp nhận và vượt qua, đó cũng là lúc mà mỗi người chúng ta lại trưởng thành hơn một chút trong cuộc đời.
Cốt truyện xoay quanh Violette Toussaint, một người phụ nữ quản lý nghĩa trang của thành phố. Cuộc đời của cô tràn ngập những nỗi đau, bị bỏ rơi bởi chính mẹ ruột mình từ khi vừa chào đời, lấy phải một người chồng tệ bạc và sau cùng cũng rời bỏ để cô lại một mình, đứa con gái mà cô xem là ý nghĩa sống duy nhất thì qua đời khi nó vừa mới 7 tuổi. Còn gì nghiệt ngã hơn cho một người mẹ mất con ! Cô đã từng muốn chấm dứt chuỗi đau khổ này, bằng cách gieo mình xuống dòng sông đang chảy xiết. Nhưng mọi thứ thay đổi khi cô gặp già Sasha, người quản trang cũ, gieo vào lòng cô niềm tin và tia hy vọng sống, nở rộ như những đóa hoa tại nơi yên nghỉ ngàn thu của con người.
530 trang là một hành trình dài nhưng chưa hề là đủ. Mình những muốn nó kéo dài nữa, kéo dài mãi, để nhìn thấy Violette xứng đáng được lãnh nhận hạnh phúc như thế nào. Một cái kết mở đối với mình là không đủ, cho dù là một cái kết có hậu. Người phụ nữ ấy, Violette, đã kiên cường vượt qua bóng ma quá khứ hơn bao giờ hết. Liệu ta có từng nghĩ ta sẽ làm được giống cô không, mạnh mẽ vượt lên hay là gặm nhấm và để nỗi đau làm mục ruỗng tâm hồn mình ?
Một câu nói của già Sasha mà mình rất thích: ”Quá khứ không màu mỡ như lớp phân mà bác rải trên mặt đất đâu. Nó giống vôi sống hơn. Thứ chất độc thiêu đốt các gốc cây. Quá khứ chính là chất độc đối với hiện tại. Xem đi xét lại quá khứ chính là chết đi một chút.”
Bên cạnh đó, Phillipe Toussaint, chồng của Violette, là một người rất đáng thương mặc dù hành động của anh ta thì vô cùng đáng trách. Hãy đi cho đến phần cuối của cuốn sách, ta mới thấy được vai trò giáo dục của gia đình quan trọng đến dường nào, và tấm gương từ bậc làm cha mẹ chính là điểm tựa cho con cái họ phát triển. Nếu đó là tốt, con cái họ sẽ sinh hoa trái ngọt ngào, còn nếu là xấu, chúng sẽ chỉ gieo ra quả đắng mà thôi.
Cuốn sách còn đưa lên 1 vấn đề về tình yêu đích thực và hôn nhân gia đình. Những cuộc tình vụng trộm mang danh nghĩa tình yêu thực sự xuất hiện thấp thoáng trong cuốn sách. Một tình yêu như vậy nên được ca ngợi hay chỉ trích ? Vấn đề về ham muốn tình dục cũng được đề cập. Phần này khó quá nên mình không biết ghi gì thêm.
Nhìn chung, cuốn sách rất hay khi đã đưa lên các vấn đề và giải quyết được trót lọt. Các câu văn mà tác giả sử dụng rất mượt mà, thanh thoát và đầy chất thơ. Khi đọc, mình có cảm tưởng như đang cảm nghiệm một bài thơ vậy. Ngoài ra, tác giả cũng trích dẫn các câu văn, câu thơ hay lời bài hát ở đầu mỗi chương gắn liền với nội dung của chương đó.
Đây là cuốn sách mà khi dành thời gian suy nghĩ, ta sẽ nhận thấy những triết lý quý giá trong cuộc đời.
– Bài viết của bạn Sơn Nguyễn @Nhã Nam Reading Club