Review sách: ĐU ĐƯA TRÊN NGỌN CÂY BÀNG – Nguyễn Hoàng Diệu Thủy

Thứ Sáu, 22/09/2023

Em xin phép được tản mạn đôi dòng cảm nghĩ của mình về cuốn “Đu đưa trên ngọn cây bàng” mới ra mắt của chị Diệu Thuỷ, hy vọng tìm thấy những tâm hồn đồng điệu giống như em ạ!!!

Sau một thời cuồng si truyện NNA thì giờ mình lại không đọc bác nữa. Trong ký ức thì đó vẫn là dòng truyện đáng yêu, hóm hỉnh hài hước và giàu tính nhân văn. Nhưng giờ cho đọc tiếp thì hơi khó, giọng văn ấy với mình không còn hấp dẫn nữa.

Thì may quá, lại gặp cuốn này của chị Diệu Thuỷ, một cách kể chuyện rất đời thường, những câu chuyện như bước ra từ chính nhật ký mười mấy năm trước của con bé Zele vậy!! Quen mà lạ, lạ mà quen. Cuốn “Đu đưa trên ngọn cây bàng” chính xác là một tấm vé đưa mình về tuổi .

Những lúc Thuỷ nằm quay lưng ra ngoài, úp mặt vào tường tủi thân khóc, mình phải vỗ đùi đen đét vì con bé Zele ngày xưa cũng thế, nó cũng nhiều lần nghĩ “Sao mẹ không hiểu nó, mẹ chả thương nó” =)) Nhiều đoạn cười nội thương luôn, đúng là cô bé lớp 5 lớp 6 ngơ ngơ dở hơi đây rồi!! Đọc xong truyện, quay lại đọc lần nữa lấy cảm hứng viết review mới thấy chị Diệu Thuỷ có cốt truyện và xây dựng các truyện ngắn rất logic với nhau, rất kỳ công đấy chứ. Có chi tiết xuất hiện vu vơ ở đoạn đầu, sau đó nó lại chính là sợi dây xuyên suốt để dẫn đến 1 mẩu chuyện ngắn trong phần sau.

Nhờ có mấy đoạn hài ẻar mà mình rất vui được gặp lại con bé Zele ngày nào. Ngày xưa mình cũng hay viết nhật ký, trên trường ở lớp, về nhà về xóm, có chuyện gi gỉ gì gi là viết tuốt, viết nhảm nhí cũng có mà tâm sự “sâu sắc sấu” cũng có. Không biết nguồn cơn cuốn “Đu đưa trên ngọn cây bàng” có đến từ một cuốn nhật ký nào của chị Thuỷ không. Nếu có thì hẳn là chị bảo quản nhật ký ghê lắm. Bao nhiêu là chuyện, bao nhiêu mảnh ký ức thế cơ mà! Chả bù cho mình, viết tào lao quá nên phi tang gần hết rồi! Có những cuốn nhật ký đi 200km từ QN lên HN chỉ để được phi tang!

Có một chi tiết mình khá lấn cấn về “Đu đưa trên ngọn cây bàng”, đó là chuyện mẹ Linh mất. Đấy là chi tiết mình nghĩ lấy đi nhiều nước mắt của độc giả nhất, và là chi tiết ý nghĩa nhất về tình bạn của Thuỷ – Linh – Kiên, bên cạnh câu chuyện bảo vệ hạnh phúc gia đình Kiên. Cuốn sách này perfect ở chỗ nó đem lại đủ cung bậc cảm xúc cho người đọc: vui, buồn, giận hờn vu vơ, nuối tiếc… Vì nó perfect quá nên mình không dám tin nó chân thật. Nếu dùng chi tiết mẹ Linh để lấy nước mắt khán giả thì thật là … không hay, thế thì tổn thọ lắm. Nhưng nếu là chi tiết thật thì buồn quá! Thương Linh rất nhiều.

Anw, đây là cuốn  mình thấy hay nhất lúc này!

“Hãy cho tôi xin, một vé không hai

Và dẫu hôm nay ga đông đường dài

Vẫn cho tôi xin được trở về tuổi thơ

Ngây ngô với bao mộng mơ…”

Đúng là bao giờ cho đến ngày xưa. Đôi lúc mong một lần được bé lại, để lại thấy thầy u trẻ ra cả chục tuổi, tóc không có sợi nào bạc, nụ cười không vướng nếp nhăn nào! Để lại thấy mình chạy lông nhông ngoài vườn, tối đến hai anh em tranh nhau nằm giữa bố và mẹ, rúc rích trong căn buồng tối thui mà ấm áp. Để lại kêu thất thanh “mẹ ơi con ở đây” mỗi khi ngủ ngã lăn xuống đất, rụng vào khe giữa giường với tường, mắc người vào đống màn bùng nhùng! Hồi nhỏ thấy anh chị hàng xóm có tên gọi ở nhà là Bống, là nọ là kia hay lắm, cũng chạy về bắt mẹ đặt tên cho. Mẹ thử gọi Én, chim én, thối thối… được 3 4 lần là quên :)) Dù sao thì tên Dương vẫn là đẹp nhất và hợp với mình nhất :)) vui mà!!!

Không biết tình bạn của Thuỷ – Linh – Kiên giờ ra sao. Em Ghi bây giờ có phải chính là người dì có đám cưới tận trời Âu trong cuốn “Trong vòng tay mẹ” hay không? Thật muốn hóng tình hình các nhân vật trong truyện ngay lúc này quá!

Review của độc giả Ze Le – Nhã Nam reading club

Hoang vu giữa thành phố lớn

Hoang vu giữa thành phố lớn

Năm 2022, tiểu thuyết Tình yêu ở thành phố lớn của nhà văn Sang Young Park cùng tập truyện ngắn Con thỏ nguyền...

Thứ Ba, 03/12/2024