Review sách: DÁM BỊ GHÉT – Kishimi Ichiro & Koga Fumitake

Thứ Bảy, 16/09/2023

Một cuốn sách bị rách, và ố, và cũ kỹ, nằm buồn thiu trong tải sách của cô bán đồng nát.

Nhưng giá trị về nội dung thì vẫn còn nguyên vẹn, và mình đã bất giác đọc nó một cách không thể ngừng lại. Cuốn sách không như một cuốn self-helf sáo rỗng thường gặp, nó mang một vẻ đẹp rất .

—-

Dám bị ghét

Kishimi Ichiro & Koga Fumitake

Có một triết gia khác người đang truyền bá một lý tưởng rằng: “Thế giới này đơn giản đến khó tin. Đời người cũng vậy. Và con người có thể hạnh phúc ngay lúc này.”

Câu chuyện kéo dài 332 trang kể về cuộc tranh luận giữa Triết gia và một chàng thanh niên – vì anh không đồng tình với quan điểm đó. Trong con mắt buồn bã của chàng thanh niên, thế giới chỉ như một cõi hỗn mang đầy mâu thuẫn, không hề có hạnh phúc.

Những chất vấn của Chàng thanh niên là một góc nhìn rất chân thực về cuộc sống, hiện thực nhân sinh, rằng chỉ có thế giới phản chiếu trong đôi mắt trẻ  mới mang một hình hài đơn giản. Còn khi trưởng thành thì sẽ phải đối mặt với thời kỳ chủ nghĩa hiện thực tàn khốc, bị ràng buộc bởi những mối quan hệ phức tạp, bị đẩy cho nhiều trách nhiệm, người ta thấy bất an, bị giam cầm trong nỗi hoài nghi và mọi người sống chỉ nghĩ đến bản thân mình.

Những câu trả lời của Triết gia luôn khẳng định lại lý tưởng của mình, không phải bản thân thế giới phức tạp, mà là mọi mọi người đang thấy thế giới phức tạp. Vấn đề không phải thế giới như thế nào mà là chúng ta như thế nào. “Con người không sống trong thế giới khách quan mà sống trong thế giới chủ quan do chính mình tạo ra”.

Có khi chúng ta đang nhìn thế giới qua một cặp kính râm, hiển nhiên là sẽ u ám. Vậy thì, đơn giản chỉ cần bỏ kính râm ra là được. Nhưng không phải ai cũng can đảm bỏ kính ra, vì quá chói chang hay vì không dám nhìn thẳng vào thế giới. Nói một cách khác, bạn không đủ can đảm để dám hạnh phúc, bởi can đảm hạnh phúc phải can đảm dám bị ghét nữa. Chúng ta đang bận tâm quá mức đến cái nhìn của người khác. Chỉ khi dám bị ghét bỏ, chúng ta mới có được tự do, có được hạnh phúc.

“Không sợ bị ghét mà cứ tiến lên phía trước. Không sống như hòn đá lăn xuống dốc mà cố gắng leo lên con dốc trước mặt. Đó chính là tự do đối với con người. Chừng nào còn chưa trả cái giá là không để ý đến nhận xét của người khác, không sợ bị người khác nhận xét, không tìm kiếm sự thừa nhận của người khác, thì cậu còn chưa trọn vẹn cách sống của mình, tức là không được tự do”.

Cuộc đời chính là những khoảnh khắc tiếp nối, chúng ta hãy sống hết mình một cách nghiêm túc ngay tại đây, và ngay lúc này”. Cuộc đời của chúng ta được quyết định ở chính thời điểm này, chứ không phải là những gì diễn ra ở trong quá khứ, không phải những gì đã xảy ra trước kia. Dù quá khứ có tối tăm đến mức nào chả ảnh hưởng gì đến tương lai cả.

….

….

….

Và kết thúc cuộc tranh luận, người thanh niên rời khỏi thư phòng của Triết gia một cách thong thả, và thì thầm khẽ từng tiếng rõ ràng “Thế giới đơn giản, và cuộc đời cũng vậy”.

Review của độc giả Tâm Nguyễn – Nhã Nam reading club