Review sách: CHÍN MẠNG - Songsin Tiewsomboon

Thứ Hai, 18/09/2023

Bài của Cafe22 trên Spiderum

“Vậy ngài đã yêu chưa” Quỷ gật đầu “Và được yêu lại chứ ?” Với chút hơi tàn, Quỷ cười khan: “Không.. chẳng kẻ nào muốn yêu loài…

“Vậy ngài đã yêu chưa”

Quỷ gật đầu

“Và được yêu lại chứ ?”

Với chút hơi tàn, Quỷ cười khan:

“Không.. chẳng kẻ nào muốn yêu loài quỷ. Nhưng ta đã hiểu cảm giác yêu người”

img_0
 

Sách được viết riêng cho bọn có tâm hồn của mèo. Không phải dạng mèo nhà ăn pate xay với bí đỏ, mà là bọn mèo hoang sống đơn độc và có tận 9 mạng. Chúng đã sống thật lâu và hình như quên mất mình đang sống. Bọn mèo dính liền với điềm gở ấy nhảy vào trong trang sách của  SongSin, nhờ tác giả vẽ lại cuộc đời mình bằng quyển tiểu thuyết tranh minh họa kỳ lạ tên là “Chín mạng”

Chúng thủ thỉ rằng:

Con mèo xù nằm ngủ bên mộ đá, gánh mưu sinh nặng trĩu cơn mơ dài. Ở nơi ấy nó phải ra lựa chọn trước lối rẽ mịt mù đâu thể trở về điểm ban đầu. Lòng rối bời mèo vẫn luôn e sợ, chọn tiến thẳng hay nên bước thụt lùi, thuận lẽ thường hay rẽ trái ngược đời.

Câu trả lời nằm nơi: “Ngã tư sương”

Tên mèo xám ngồi hỏi han chúa quỷ, sống lâu vậy ông đã hiểu tình yêu. Quỷ mỉm cười đáp trong cơn hấp hối, dù đơn phương nhưng thế đã đủ rồi. Hỡi ôi, tình yêu là gì nhỉ, kẻ không tim ngước nhìn những nhành hoa.

Câu trả lời gửi trong sự: “Bất tử”

img_1
 

Chú mèo đen đang đi tìm cái chết, chàng trầm mình trong ngày trăng khuyết không mây. Phía bên kia vẫy gọi chàng, đơn giản lắm ngươi chỉ cần nhắm mắt, thế là hết ưu sầu quên mọi nỗi đớn đau. Bỗng chàng thấy những điều không cần thấy. Sinh vật nọ cố thoát khỏi rìa địa ngục, khao khát sống bừng lên giữa đêm sâu. Muộn mất rồi, máu đỏ loà biển cả, người ta chết ngay khi thèm sống nhất. Nơi đáy sâu chứa sự thật chẳng ngờ. Liệu cái chết có tốt hơn việc được sống?

Chàng sợ hãi, tìm câu trả lời ở: “Vịnh Trăng khuyết”

Có đôi mèo yêu nhau đã lâu rồi. Họ giong thuyền đi tìm miền đất mới, lòng thầm mong bên nhau hết kiếp này. Mà cuộc đời nào đâu như ước nguyện, bão tố nổi lên, mưa giông ập đến. Đôi mèo lạc nhau dạt về hai nơi xa lạ, chúng nhìn nhau thông qua những vì sao. Dẫu khó khăn, đôi mèo vẫn tìm nhau, chạy về phía đông nơi chúng từng thề hẹn. Nào tuyết, nào mưa, nào bọn dối trá, rồi quái vật nghìn năm ngăn cản trái tim yêu.

Chàng gọi nàng chỉ có gió đáp lại, câu trả lời nằm trong trái tim: “Tình nhân”

img_2
 

Sách tranh nên ít chữ lắm, nhưng được chuyển ngữ nhịp nhàng và  hết mức. Cảm giác người dịch dồn toàn bộ sự dịu dàng vào chữ, khiến người đọc bị cuốn vào thế giới mèo lúc nào chả biết. Y hệt lũ mèo, con người thi thoảng sẽ trải qua các nỗi buồn khác nhau, tựu chung thành 4 câu hỏi về sự tồn tại: bạn là ai, bạn trân trọng điều gì, cái chết có đơn giản như người ta nói và tình yêu là thế nào vậy. Câu trả thì tìm ở nhà sách  nhé. Mình thích quá nên diễn giải nó ra màu mè chứ sách ngắn gọn và dễ thương cực. Bọn mèo trong đây dù buồn ra sao vẫn được vẽ đáng yêu hết mức, có ai bán thú bông như này chắc cháy hàng trong vài phút.

img_3
 

Sách không đặc tả nỗi buồn, sách viết ra để xoa dịu những trái tim dễ tổn thương. Niềm hy vọng sống và tình yêu đã giấu các đốm lửa nhỏ vào trong những bức tranh đen trắng bí ẩn. Chỉ cần biết yêu, đốm lửa ấy sẽ cháy mạnh và ấm dần lên thôi. Nếu hôm nào trăng khuyết quá, hãy nhận cái ôm thật chặt từ “Chín mạng” và thấy cuộc đời đáng sống hơn chút nhé.

Điểm trừ của sách là bìa xấu kinh hồn, màu đen hồng tạo cảm giác rẻ tiền mà mình rất rất ghét, xong còn đóng khung con mèo đen đẹp như này vào nữa, nhìn bìa bản Nhật và bản tiếng Anh xinh hơn bao nhiêu. À sách còn dở hơi đặt ở quầy thiếu nhi dù hợp với bọn đôi mươi hơn nhiều.

8/10 mà vì mình theo đạo mèo nên cho hẳn 9/10. Đọc khoảng 30 phút là hết chữ, xem tranh kỹ từng nét thì tầm 1 tiếng. Quá ngọt ngào cho ngày cuối tuần luôn.