Đây là một cuốn sách ấn tượng, đặc sắc và đầy sự châm biếm của tác giả Oscar Wilde. Câu chuyện bắt đầu từ câu nói của chàng trai trẻ Dorian Gray – tạo vật trinh bạch nhất trên thế gian này:
Tôi ghen với bức chân dung anh đã vẽ tôi. Tại sao nó có thể giữ lại được những gì tôi phải mất đi? Ôi, giá như có cách khác! Nếu bức tranh có thể thay đổi, còn tôi có thể mãi là tôi lúc này!
Điều ước đã ứng nghiệm. Một tuổi xuân bất diệt cùng vẻ đẹp vĩnh cữu – thứ cậu đã dùng chính linh hồn mình để thực hiện một cuộc giao dịch với quỷ dữ.
Có gì đó tai hại ở một bức chân dung. Nó có cuộc đời riêng.
Dorian – từ một chàng trai thanh khiết và trong sạch – bị tha hóa bởi những thứ cám dỗ, các khoái lạc tinh tế, những niềm vui cuồng dại và các tội lỗi còn cuồng dại hơn; bị mê hoặc, tiêm nhiễm bởi thứ tư tưởng lệch lạc và điên rồ từ huân tước Henry và cuốn sách “đặc biệt” ấy.
Cậu trở thành một con quỷ vô tâm, không lòng trắc ẩn, chỉ biết tận hưởng những lạc thú cũng như chết chìm trong món nhan sắc và tuổi xuân bất diệt của chính mình – thứ cậu lấy làm tự hào và hãnh diện.
Cá nhân tôi cực kỳ ấn tượng với cách tác giả lựa chọn phương thức chuyển đạt ý tưởng của mình bằng việc sử dụng bức chân dung làm hình ảnh ẩn dụ cho lương tâm con người – nó quá độc đáo, thú vị và chân thật.
Hơn nữa, cách tác giả sử dụng từ ngữ rất xuất sắc và khéo léo – đọc lên là muốn highlight thành một câu nói tâm đắc ngay. Kể cả khi nó là một điều quá đỗi quen thuộc với chúng ta, chỉ với ngòi bút của ông đã khiến nó trở thành một câu thật thơ và triết lý.
Ở đó có các ổ thuốc phiện, nơi người ta có thể mua sự lãng quên, những hang ổ ghê rợn nơi mà ký ức về các tội lỗi cũ có thể bị hủy hoại bằng sự điên rồ của những tội lỗi mới.
Đây thực sự là một cuốn sách cực kỳ đáng đọc và đáng suy ngẫm. Có một điều chắc chắn là cái kết sẽ khiến bạn kinh ngạc vì chính tôi – sau khi đọc xong chương cuối cùng – đã đứng hình, đầu óc trống rỗng, chỉ biết nhìn vào hư vô trong một khoảng thời gian không dám nói là ngắn! Không một kết thúc nào phù hợp hơn nó.
Các cuốn sách mà thế gian gọi là đồi bại là những cuốn sách cho thế gian thấy sự xấu hổ của chính nó.
Nguồn: XinXin