REVIEW “CÂY CAM NGỌT CỦA TÔI” – JOSÉ MAURO DE VASCONCELOS
Một quyển sách hay, tuy không làm mình khóc nhưng cũng khiến trái tim này thổn thức vài nhịp.
Mình thương Zezé, cậu bé 5 tuổi tinh nghịch với trái tim trong trẻo, trí tưởng tượng phong phú tràn ngập tình yêu thương.
Mình cũng thương tất cả các nhân vật trong truyện. Mỗi người đều phải tự xoay xở với những khó khăn trong cuộc sống.
Đó là cha của Zezé, vừa mới bị đuổi việc, mang trên mình trách nhiệm gồng gánh cả gia đình nhỏ, áp lực đè nặng nên có đôi lúc ông đã không kiểm soát được cảm xúc của mình. Nhưng mình cảm nhận được ông không hề là một người cha xấu, ông cũng vỗ về an ủi Zezé nhiều lần.
Đó là người mẹ bị thoát vị lưng vẫn phải quần quật làm việc ở xưởng dệt. Nhưng khi cậu bé Zezé tha thiết xin mua bộ đồ vest cũ, mẹ vẫn mỉm cười và hứa sẽ làm tăng ca để mua cho cậu.
Chị cả trong mắt Zezé là người lẳng lơ, không yêu thương đến cậu nhưng nếu nhìn theo một góc cạnh khác, mình nghĩ cô gái ấy cũng đang tìm mọi cách để có cuộc sống tốt hơn, để thoát được cái nghèo dai dẳng. Người anh trai Totoca cũng dạy Zezé nhiều điều và thật lòng lo lắng khi cậu bị sốt.
Chị gái Glória thì hẳn là một cô gái dịu dàng và tốt bụng hết mực. Mà có lẽ vì vậy mà cô lại hơi yếu đuối và đa cảm, như cái cách mà lời tựa đầu đã tiết lộ về số phận của cô sau này.
Cả ông người Bồ cũng thật sự cô đơn khi có người con gái ở xa, lâu không về thăm. Thế nên ông đã mở lòng kết bạn với người bạn nhỏ với tình yêu thương thiết tha.
Một câu chuyện thấm đượm tính nhân văn, nên được đưa vào chương trình dạy của sách giáo khoa là điều dễ hiểu nè.