Review sách: ÁN MẠNG MƯỜI MỘT CHỮ – Higashino Keigo

Thứ Bảy, 16/09/2023

“Tàn khốc, phẫn nộ” là những gì mà Án mạng mười một chữ đem lại cho mình khi đã đọc xong.

Người yêu của “tôi” – một nữ nhà văn  đã bị giết và xác bị vứt xuống biển. Khi lần theo manh mối là cuộc trò chuyện trước đó với anh để tìm ra sự thật, cô lại tìm ra sự tồn tại của một vụ án khác mà sự thật cái chết người yêu cô ẩn sau dưới đó. Và càng đi sâu, những vụ giết người hàng loạt liên tiếp xảy ra…

Con người là sinh vật thích so sánh, phân biệt. Phải trái đúng sai, trắng đen rạch ròi. Nhưng với Án mạng mười một chữ, không có ranh giới là đường kẻ đỏ nào phân biệt đúng sai đen trắng cả. Giống như khi vẽ bằng sáp dầu, tô một mảng trắng, mảng đen ở kia. Và với chút lực chà bằng khăn giấy, 2 màu hòa thành màu xám. Đối với Keigo, màu ông dùng là cái đúng, cái sai; bút viết là khăn giấy, lực là chữ viết. Ông bao trùm lên sự thật một màu xám xịt và cho những nhân vật của mình đứng lên đó. Khi đọc đến lúc sự thật được phân rành, ta phải suy nghĩ rất nhiều rằng: những con người đó làm đúng hay sai ? Cứu người đánh cược mạng sống của mình đổi lấy thân xác phụ nữ chỉ 1 đêm có sai không? Thời tiết quá xấu để cứu người, nên không dám bơi ra biến để vớt người đó vào, hành động vậy có đúng không? Hay giết người hàng loạt để báo thù cho 2 lần phải CHẾT của một người là đúng hay sai?  Với mỗi sự việc, ta đều có thể chỉ ra cả cái đúng và cái sai trong đó. Cuối cùng sự u ám vẫn bao trùm lên sự thật, khiến ta ngẫm nghĩ không ngớt về bức tranh của Keigo…

Tâm can con người luôn là cái gì đó mà Keigo luôn khai thác hết mức có thể. Trong cánh rừng của những tình tiết, sự thật, các nút thắt mở,… thì tâm con người luôn là cái cây cao to và nổi bật nhất. Với Namiya, Đơn phương,… thì nó khỏe khoắn, đẹp đẽ. Nhưng với Án mạng mười một chữ, cái cây đó thật xương xẩu, trơ trụi và xấu xí- như là một Yamamori Takuya ich kỉ và độc ác vậy. Tuy thật xấu xí và ta rất muốn cái cây đó biến khỏi mắt, nhưng nó vẫn là cái cây cao to nhất, ta không thể đốn hạ nó đi, cũng như không thể làm cho Yamamori hứng quá báo cho hả dạ. Nó vẫn đứng trơ ra đó mà ta chẳng thể thay đổi được gì… Keigo để lại cho ta dư vị quá cay đắng về sự ích kỉ và độc ác của con người qua nhân vật này.

——————————————————————————

Tổng kết lại thì đây mình thấy đây là cuốn trinh thám rất đáng đọc. Tình tiết chặt chẽ, hợp lý và rất bất ngờ. Mình thấy mọi người nói cuốn này thiên về trinh thám cổ điển nhưng mình vẫn thấy có yếu tố  hiện hữu nhiều nơi, tuy không rõ ràng như những cuốn thời sau của Keigo nhưng cũng làm mình thỏa mãn ❤

Đây là bài review đầu tiên của mình, có sai sót hay ý kiến thì mong mọi người cùng thảo luận.

Review của độc giả Đình Hoàng Dương – Nhã Nam reading club