Tôi đến với Cà phê đợi một người vì lí do rất đơn giản, tôi thích Cửu Bả Đao và tôi thích Nhã nam. Nhưng cuốn sách này đã vượt trên kì vọng của tôi, trở thành một trong những cuốn sách tôi yêu thích nhất, đọc đi đọc lại nhiều lần mà vẫn vẹn nguyên cảm xúc.
Câu chuyện được kể từ ngôi thứ nhất, dưới góc nhìn của nhân vật nữ chính Tư Huỳnh, bắt đầu từ khi cô bé đang học cấp ba, làm thêm ở tiệm Cà phê đợi một người. Trong một tình huống khá đặc biệt, Tư Huỳnh quen được A Thác và được cậu giới thiệu với rất nhiều người bạn. Đó là những người mà bình thường nếu bạn nhìn thấy sẽ không muốn kết bạn với họ, nhưng trong cái nhìn của A Thác, họ đều là những người đáng mến, đáng yêu. Trong truyện, A Thác ban đầu được miêu tả như “một cốc nước lọc trong vắt, đồng thời cũng coi tất cả mọi người là trong suốt, thế giới của anh rất đơn giản, vì vậy cũng rất thú vị. Hoặc có thể nói, những người có thể được A Thác coi là nước lọc, ai nấy đều dồi dào sức sống, có nét đặc sắc riêng. Trong hình dung của A Thác, bọn họ đều là người tốt, đều được chúc phúc”. Mỗi người bạn của A Thác lại gắn với một câu chuyện, bình dị ấm áp có, kì dị có, cảm động có. Nhưng đều có đặc điểm chung là dưới ngòi bút của Cửu Bả Đao, chúng đều trở nên rất đặc biệt, đến nỗi tôi khó có thể nói được mình ấn tượng với câu chuyện nào nhất.
Một điều nữa là Tôi thích tất cả nhân vật trong câu chuyện của Cửu Bả Đao. Tôi thích Tư Huỳnh mạnh mẽ, dám cố gắng học tập vì người mình thích, dám theo đuổi người ấy, dám cùng A Thác làm quen với đám bạn kì lạ của cậu ấy. Tôi thích Trạch Vu – crush đầu đời của Tư Huỳnh, cách chàng trai ấy kiên nhẫn chờ đợi cô gái mà trước mặt người ấy anh không phải ngụy trang. Tôi thích A Thác, chàng trai thật thà, tốt bụng, không hề oán trách bạn bè khi bị đem ra làm trò cười, nhưng lại có phần bạo gan, dám kết bạn với cả đại ca xã hội đen. Và tôi đặc biệt thích bà chủ tiệm cà phê, người luôn mang một câu chuyện cũ, luôn kiên nhẫn đợi chờ.
Review của độc giả Minh Thị Hoàng Anh – Nhã Nam reading club