'Tiểu thuyết gia như một nghề nghiệp' của Haruki Murakami

Thứ Sáu, 25/07/2025

Điều gì khiến một người quyết định trở thành nhà văn? Với Haruki Murakami, quyết định này đến vào giữa một trận bóng chày.

Tiểu thuyết gia như một ơn gọi vừa là hồi ký, vừa là tuyên ngôn của một nhà văn, một cuốn sách sâu sắc của tác giả người Nhật Bản nổi tiếng với Rừng Na Uy, Kafka bên bờ biển, và Những người đàn ông không có đàn bà. Ở đây, Murakami không đưa ra một bản thiết kế cho việc viết lách. Thay vào đó, ông chia sẻ về việc ông tình cờ bước vào cuộc sống của một tiểu thuyết gia mà không hề lên kế hoạch trước và chưa bao giờ thấy mình trong khuôn khổ truyền thống của văn hóa văn học Nhật Bản.

Ông ấy đã gần 30 tuổi khi khoảnh khắc đó đến, bất ngờ và không thể lay chuyển:

Murakami khám phá tư duy của một tiểu thuyết gia. Với ông, hầu hết các nhà văn đều ích kỷ, kiêu ngạo và thích cạnh tranh. Sự ích kỷ của họ có thể được biện minh; thông qua trí tưởng tượng, họ tạo ra cả một thế giới nơi các nhân vật trở nên chân thực, gần gũi và thậm chí có sức lay động.

Mặc dù ngành công nghiệp này có tính cạnh tranh, nhưng nó vẫn luôn rộng mở. Bất kỳ ai cũng được chào đón, bất kể xuất thân. Vẫn còn rất nhiều độc giả trên thế giới sẽ thấy giọng văn của một nhà văn mới thú vị và đáng theo dõi. Nhưng Murakami cảnh báo: "Viết một, thậm chí hai cuốn tiểu thuyết không khó đến vậy. Nhưng tiếp tục sáng tác, sống bằng nghề viết, và tồn tại lại là một chuyện hoàn toàn khác."

Nghệ thuật hư cấu #182: Phỏng vấn Haruki Murakami | Nguyễn Huy Hoàng

Để chứng minh rằng bất kỳ ai có trí tưởng tượng đều có thể trở thành nhà văn, Murakami chia sẻ về việc ông đã giành được Giải thưởng Gunzo dành cho Nhà văn Mới sau khi gửi tác phẩm đầu tay, Nghe Gió Hát, một cuốn tiểu thuyết mà ông nói rằng mình viết chỉ vì mục đích viết lách. Đối với ông, một tiểu thuyết gia thành công phải là người thích phiêu lưu, sẵn sàng thử nghiệm, và trên hết là được dẫn dắt bởi sự tò mò.

Một trong những thông điệp thường trực trong cuốn sách là sự tò mò nên dẫn lối cho mọi việc bạn làm. Murakami ngẫm nghĩ về những lời chỉ trích ông nhận được trong nhiều năm qua và lưu ý rằng, bất kể người ta làm hay không làm gì, mọi người vẫn luôn có điều gì đó để nói. Câu trả lời của ông là gì?

“Nếu mọi người định nói những điều tồi tệ, thì tôi chỉ viết những gì tôi muốn viết, theo cách tôi muốn viết.”

Murakami cũng nói nhiều về các giải thưởng văn học và đặt câu hỏi về giá trị thực sự của chúng. Đối với ông, điều quan trọng nhất là chất lượng tác phẩm và sự hài lòng của độc giả.

Tuy tôi hiểu ông` ấy xuất phát từ đâu, nhưng tôi cũng nghĩ giải thưởng có thể có ý nghĩa, đặc biệt là trong bối cảnh như Tanzania. Với khả năng tiếp cận sách hạn chế và số lượng tiểu thuyết gia đa dạng còn tương đối ít, giải thưởng đóng một vai trò quan trọng. Chúng khuyến khích nhiều người viết hơn, đầu tư vào câu chuyện của họ và tạo ra những tác phẩm văn học chất lượng cao mà độc giả sẽ muốn dành thời gian đọc. Những giải thưởng này có thể giúp ghi lại lịch sử, bản sắc và văn hóa của một quốc gia thông qua sách.

Dựa trên kinh nghiệm cá nhân, Murakami nhấn mạnh tầm quan trọng của thể chất, cảm xúc và tinh thần trong cuộc sống của một nhà văn. Ông tin rằng kể chuyện đòi hỏi những cuộc đào sâu vào tiềm thức, một nơi có thể tăm tối và ám ảnh. Nếu không có sự cân bằng phù hợp, nhà văn có thể bị mắc kẹt trong bóng tối đó.

Người hâm mộ tiểu thuyết của ông có thể sẽ thích những câu chuyện cá nhân, những suy ngẫm nhẹ nhàng về bản thân, và những phân tích sâu sắc về cuộc đời viết lách của ông. Đôi khi, cuốn sách có vẻ lặp lại, nhưng vẫn là một tác phẩm đáng đọc, đặc biệt là với những ai đang cân nhắc viết lách như một con đường sự nghiệp tiềm năng.

Bởi vì nếu có một sự thật hiển nhiên nào đó trong những trang sách này, thì đó chính là: bạn không cần phải bỏ công việc chính để trở thành một nhà văn. Bạn chỉ cần muốn làm điều đó. Hãy tò mò. Tìm thấy niềm vui trong quá trình đó. Hãy giàu trí tưởng tượng. Và hãy viết, không phải vì tuyệt vọng mà bằng một niềm tin đủ mạnh mẽ để được gọi là ảo tưởng.

 

Nguồn: thecitizen