Phỏng vấn tác giả Thám tử thứ 8: Khi nhà toán học đi làm nhà văn

Thứ Ba, 07/10/2025

Phỏng vấn tác giả: Alex Pavesi
Daryl M., Thủ thư, Thư viện chi nhánh West Valley Regional, ngày 5 tháng 11 năm 2020

Alex Pavesi và cuốn tiểu thuyết đầu tay của anh, Thám tử thứ 8

Alex Pavesi từng là nhân viên bán sách tại Waterstones. Anh có bằng tiến sĩ Toán học và hiện đang làm kỹ sư phần mềm tại Microsoft ở London. Thám tử thứ 8 là cuốn tiểu thuyết đầu tay của anh, và anh đã đồng ý chia sẻ về tác phẩm này với Daryl Maxwell trên Blog của Thư viện Công cộng Los Angeles (LAPL).

Nguồn cảm hứng nào đã đưa anh đến với Thám tử thứ 8?
Thám tử thứ 8 kết hợp hai điều tôi rất đam mê, nhưng lại không thường được đặt cạnh nhau như tôi nghĩ, đó là tiểu thuyết trinh thám cổ điển và các cấu trúc kể chuyện thử nghiệm. Tôi đã muốn viết thứ gì đó như vậy từ lần đầu xem bộ phim Clue trên truyền hình, với ba cái kết khác nhau được chiếu liền nhau. Các phim đầu tay của Tarantino cũng ảnh hưởng mạnh mẽ đến tôi, bởi cách ông kể chuyện không theo thứ tự thời gian. Việc ghép nối các mảnh truyện như trò chơi xếp hình thật sự rất thú vị. Và theo tôi, nó cực kỳ phù hợp với bản chất giải đố trong tiểu thuyết trinh thám cổ điển.

Các nhân vật như Julia, Grant hay ai khác trong truyện có được lấy cảm hứng từ người thật không?
Nhân vật là phần tôi thấy khó viết nhất, nên tôi thường làm ngược lại, bắt đầu từ việc họ cần làm gì để phù hợp với cốt truyện, rồi mới hình dung ra kiểu người nào sẽ làm điều đó, và họ sẽ ra sao. Thỉnh thoảng, khi đang viết, tôi nhận ra một khía cạnh hay ho nào đó và muốn khai thác thêm, nên phải điều chỉnh cốt truyện. Việc xây dựng nhân vật dựa trên người thật không phù hợp với quy trình của tôi. Tất nhiên, tôi có vay mượn vài chi tiết nhỏ từ người thật, nhưng không gì quan trọng, và tôi sẽ giữ kín danh tính của họ!

Cuốn sách đã thay đổi ra sao trong quá trình viết và chỉnh sửa? Có nhân vật hay cảnh nào bị cắt bỏ mà anh tiếc không?
Ban đầu, sách có thêm một truyện ngắn nữa của Grant, một vụ án trong biệt thự cổ điển, nơi một ông bố quý tộc bị giết, và ba người con trai đều có động cơ. Tôi chỉ mới viết bản nháp đầu tiên, nhưng khá thích câu chuyện đó. Tôi cắt bỏ vì nó là truyện dài nhất và cũng theo lối truyền thống nhất. Lúc lên kế hoạch, tôi định viết 12 truyện, nên rõ ràng sách đã thay đổi rất nhiều!

Anh vừa gia nhập hàng ngũ các nhà toán học viết văn như Lewis Carroll và Bertrand Russell. Có nhà toán học nào truyền cảm hứng cho anh viết Thám tử thứ 8 không?


Tôi yêu thích những kết quả toán học mở ra cách nhìn mới về những điều quen thuộc. Ví dụ hoàn hảo là hệ tọa độ hai chiều của Descartes, thứ mà giờ ai cũng biết nhưng tất nhiên phải được phát minh trước đã. Tương truyền, Descartes nghĩ ra điều đó khi nhìn một con nhện bò trên trần nhà. Một ví dụ khác là Alan Turing, người đã định nghĩa lại khái niệm "máy tính" thành một cỗ máy tính toán cụ thể, trước đó từ này chỉ dùng để chỉ người làm phép toán. Cả hai ý tưởng này đều mở ra những lĩnh vực nghiên cứu hoàn toàn mới.

Trên bàn đầu giường của anh hiện có cuốn gì?
Tôi đang gần đến hạn nộp bản thảo cho cuốn sách thứ hai, nên hiện chỉ đọc những gì quen thuộc và dễ đọc. Hiện tại là Four Past Midnight của Stephen King.

Cuốn sách yêu thích của anh khi còn nhỏ là gì?
Guards, Guards của Terry Pratchett. Nhưng thật ra tôi không đọc nhiều cho đến khi lớn hơn.

Có cuốn sách nào anh từng phải giấu bố mẹ không?
Cả bố và mẹ tôi đều là giáo viên văn học Anh, nên họ rất cởi mở với sách vở.

Top 5 tác giả yêu thích hoặc ảnh hưởng lớn nhất với anh?
G.K. Chesterton
Shirley Jackson
Paul Auster
Iris Murdoch
Jorge Luis Borges

Cuốn sách nào anh từng "giả vờ" đã đọc?
Tôi thực sự đã đọc và rất thích nửa đầu của Ulysses, nhưng chưa bao giờ vượt qua nổi phần còn lại. Có lẽ tôi đã "quên" nói phần đó trong một vài cuộc trò chuyện.

Anh đã từng mua sách chỉ vì bìa sách chưa?
Tôi có một bản bìa mềm màu hồng neon của Generation X của Douglas Coupland, xuất bản đầu những năm 2000. Tôi rất thích nó – đó là cuốn sách hồng duy nhất trên kệ của tôi.

Cuốn sách nào đã thay đổi cuộc đời anh?
Trăm năm cô đơn có ảnh hưởng rất lớn và khiến tôi muốn trở thành nhà văn.

Có cuốn sách nào anh luôn giới thiệu cho mọi người không?
Death And The Seaside của Alison Moore. Tôi cực kỳ thích nó và thường giới thiệu cho người khác. Đây là một truyện trinh thám lạ lùng. Bạn sẽ không biết điều gì là thật cho đến cuối truyện.

Cuốn sách nào anh muốn được đọc lại lần đầu tiên nhất?
The Secret History của Donna Tartt là trải nghiệm đọc khó quên với tôi. Tôi đọc 50 trang mỗi ngày suốt hai tuần và bị cuốn hút liên tục. Khi không đọc, tôi vẫn nghĩ về nó. Tôi muốn được trải nghiệm lại điều đó lần nữa.

Một ngày hoàn hảo với anh là như thế nào?
Tôi thích là người đầu tiên bước vào quán cà phê và ngồi đọc khi mọi thứ còn yên tĩnh. Sau đó, tôi muốn đi dạo xuyên rừng và ra đến biển, kết thúc tại một nơi hẻo lánh để ăn trưa. Rồi tôi muốn trở về nhà kịp cho một bữa tiệc tối với bạn bè và những tác giả mà tôi yêu mến.

Câu hỏi nào anh luôn mong được hỏi nhưng chưa từng được ai hỏi? Và câu trả lời là gì?
“Tôi có câu nào yêu thích trong truyện không?” – Có chứ! Cảm ơn vì đã hỏi.
“Cô phải dẫn cả một nhóm nữ sinh – khoảng hai mươi lăm em – từ ga tàu ra khu di tích La Mã, những cái đầu lắc lư của các em tạo thành một bức tranh khảm sống động với đủ kiểu tóc sành điệu vượt tuổi.”


Câu này nói về một chuyến đi thực tế của học sinh tới thành phố St. Albans. Tôi từng đến đó và ấn tượng nhất với một bức tranh khảm La Mã được bảo tồn rất tốt. Tôi rất vui khi đưa được hình ảnh đó vào truyện dưới dạng ẩn dụ.

Hiện tại anh đang làm gì?
Tôi đang viết cuốn tiểu thuyết trinh thám thứ hai – một tác phẩm hiện đại khác tái hiện phong cách trinh thám cổ điển. Bối cảnh chỉ diễn ra trong một buổi tối, trong một ngôi nhà với dàn nhân vật nhỏ. Khá khác với Thám tử thứ 8.