Humbert Humbert – vị giáo sư lỗi lạc trong giới văn chương ở Paris. Nhưng lại có thứ ham muốn “bệnh hoạn” với các bé gái độ tầm 12-14. Như hắn vẫn hay gọi: Những tiểu nữ thần. Và Dolores hay “Lolita” đến, như cứu rỗi cả cuộc đời hắn. Humbert cưới Charlotte- mẹ Dolores. Lúc bà phát hiện ra sự thật cũng là lúc bà mất mạng vì một chiếc xe tông phải. Nàng Lolita bị hắn “bắt cóc” để cùng nhau rong ruổi khắp nơi, cùng ăn cùng ngủ và cùng làm tình trên những chiếc giường khách sạn.
Đến khi Dolores lợi dụng lúc bị bệnh rồi trốn biệt tăm biệt tích. Thời gian sau Humbert nhận được thư nàng nói rằng em đã tìm được người mình yêu và đang mang thai. Giây phút ấy hắn biết sau ngần ấy năm tình yêu không thay đổi của mình đã bị chối bỏ.
Cuốn sách này làm mình phân vân giữa “thích” và “bình thường”, mình thực sự ấn tượng với cách hành văn của tác giả và cả dịch giả. Xuyên suốt những trang sách đều là những từ hoa mỹ, đẹp đẽ mà ít ai nghĩ rằng đó là từ một tên tội phạm *u dâm. Có lẽ trong mắt Humbert đây là tình yêu, là thứ tình cảm thiêng liêng quý báu nào đó ít nhất là đối với bản thân hắn. Mình hơi ngờ vực những gì cuốn sách kể, vì đây là góc nhìn của Humbert, “có nên tin lời của một kẻ bệnh hoạn mắc bệnh tâm thần?” hay “Liệu Lolita có thật sự yêu, có thật sự chấp nhận ông ta dù là chút ít hay chỉ là màn kịch em dựng lên để lừa dối tình yêu ấy?”
Mạch câu chuyện đi rất mượt mà, đi nhanh nhưng mình cũng chẳng nhận ra, thường chỉ đến khi sách nhắc đến tuổi của Dolly thì mình mới biết là đã bao nhiêu năm từ khi em rời quê nhà rồi rong ruổi cùng người “cha dượng”. Và thật sự những viễn cảnh trong Humbert rất rất đẹp, có lẽ khi bên cạnh người mình đem lòng yêu thương thì mọi thứ như thiên đàng trần gian. Nhưng không chỉ ngọt ngào mà còn bí ẩn, ngông nghênh, quyến rũ như nàng Lolita của hắn.
Nhiều người có nói chính Dolly là người câu dẫn, dụ dỗ Humbert nhưng đây như “pov” của hắn nên mình không thể vội vàng buộc tội em. Có lẽ đó là tưởng tượng của hắn về em, đáng yêu nhưng cũng đầy dục vọng. Cuốn sách làm mình mâu thuẫn nhiều giữa 2 nhân vật, không biết sự thật ra sao nên mình sẽ không nói là “hay” hay “không hay” mà mình sẽ dùng từ “ĐÁNG ĐỌC”.