MS507 - Một mối tình ở điện Elysee - Phương Trinh

Thứ Sáu, 24/11/2023

Một mối tình ở điện Élysée gồm 4 mẩu truyện ngắn khác nhau làm mình phải suy ngẫm rất nhiều về triết lí cuộc đời. Trong 4 mẩu truyện thì mẩu truyện thứ 2 đã gây ấn tượng với mình nhất. Cốt truyện mới lạ, đặt nhân vật vào một tình huống thắt nút: Greg lênh đênh trên biển nhận được thông báo một đứa con của ông ấy đã chết, nhưng ông không biết là ai trong số các người con của mình. Chuyển biến tâm lý của nhân vật được khắc họa rất rõ, mình cảm nhận được từng suy nghĩ một, từng sự đau khổ và dằn vặt của Greg.

Greg chứng minh cho mình thấy rằng chúng ta chỉ thật sự sống trọn vẹn khi bắt đầu suy nghĩ về nó. Mới đầu ông từ chối việc suy nghĩ vì ông cho là tốn thời gian, thời gian đó dồn vào làm việc còn tốt hơn. Nhưng khi ở trong tình huống đó, ông bắt buộc phải suy nghĩ, và để tâm đến những điều mà trước đó ông không nhận ra: tình yêu, sự thiên vị, sự bất công.

Mẩu truyện thứ 3 thì lại đưa mình đi qua nhiều cung bậc cảm xúc nhất. Đây cũng là mẩu truyện “đẹp” trong lòng mình. Dù rằng, nhân vật được ví như “quái vật” nhưng mình nhìn thấu vào bản chất bên trong của nhân vật, sự lương thiện trong sáng - cái mà chưa bị thế giới bên ngoài tác động, vấy bẩn. Trong mẩu truyện này, cũng làm mình suy nghĩ rất nhiều về câu chuyện đạo đức. Mình đã tự hỏi liệu rằng cái nào tốt hơn khi đặt viễn cảnh cái chết đó xảy ra/ không xảy ra. Rồi đến cuối, sự lương thiện vẫn là cái cốt yếu của con người.

Khi khép lại trang cuối của mẩu truyện này cảm xúc của mình khó tả. Không rõ nữa, ngoài sức tưởng tượng.Cái hành động không chút do dự của Chris để thuần hóa con quái vật kia, để chuộc lại lỗi lầm của mình ngày xưa khi tạo nên con quái vật đó đã làm mình điếng người. Lúc Axel gào lên, làm mình khó thở, khó chịu trong lòng, có cái gì đó đã làm mình đau, đã chạm tới mình. Mình chợt nhận ra đến cuối thì cái thiện vẫn sẽ là điểm sáng phải không? Vì nó vẫn sẽ chiến thắng, vẫn sẽ cảm hóa lòng người dù đã biến thành“quái vật”.
 

Viết bình luận