MS498 - Một thoáng ta rực rỡ ở nhân gian - Nguyễn Ngọc Gia Linh

Thứ Sáu, 24/11/2023

“Mẹ à. Mẹ từng nói với con ký ức là lựa chọn. Nhưng nếu mẹ là chúa, mẹ sẽ biết ký ức là cơn lũ.”

“Một thoáng ta rực rỡ ở nhân gian” là áng văn đẹp dành tặng mẹ, một người phụ nữ - theo miêu tả của tác giả - không biết chữ. Xin được phép ví von tác phẩm như đại dương (Ocean), nơi ký ức là dòng nước mang khổ đau và hạnh phúc đan lẫn quá khứ và hiện thực. Ký ức, tựa hồ là những mảnh ghép nhỏ và rời rạc trong trò chơi xếp hình, lật mở mỗi trang sách, mắt xích liên kết được tạo hình. Vẽ nên tác phẩm nghệ thuật tuyệt mỹ.

“Mình sinh ra từ cái đẹp.
Đừng để ai nhầm chúng ta là trái quả sinh ra từ bạo lực - mà hãy để họ biết rằng thứ bạo lực đó, dù đã càn qua quả, vẫn không làm hỏng được nó.”

Rực rỡ ở lá thư là vẻ đẹp. Cái đẹp được điểm tô với các sắc hoạ tương phản. Bao con chữ đầu dòng không viết hoa, từng dấu câu ngắt quãng bất quy tắc, mùi khói lửa chiến tranh, âm thanh của im lặng, niềm khắc khoải mang tên màu da nơi xứ người, hành trình di trú từ vùng quê Việt Nam đến Mỹ. Câu chuyện về bướm vua, đàn trâu. Có bông Hồng mọc từ nhành Lan. Mọi thứ, đều tuyệt đẹp! Cái đẹp hiện diện trong ngôn từ, cái đẹp bền bỉ qua tháng năm, qua thương đau và mất mát. Cái đẹp như hoa hướng dương, vươn cao đón ánh mặt trời.

"Trong tiếng Việt, nhớ (nhung) một người và nhớ (được) một người đều có chung chữ nhớ. Đôi khi, trong lúc gọi điện, mẹ hỏi con, Con nhớ mẹ không? Con giật mình, tưởng rằng mẹ hỏi, Con còn nhớ mẹ không?
Con nhớ mẹ nhiều hơn những gì con nhớ về mẹ."

Và, sau cùng, là tình yêu, và, tất cả, chính là tình yêu. Tình yêu với Tổ quốc Việt Nam của những người con xa xứ sau ngần mấy mươi năm, khi nhắm mắt xuôi tay, ước nguyện sau cuối là được ăn bát cơm đong đầy hạt gạo Gò Công thân thương. Tình yêu gia đình, của người bà dành cho cháu, của người mẹ dành cho con với tất cả thấu hiểu. Tình yêu không lời từ mùi hoá chất độc hại của nước sơn móng tay, đôi bàn tay đen sẫm khi thu hoạch thuốc lá đều bất biến và không thể phá vỡ. Tình yêu đồng giới giữa cậu trai da vàng và Trevor, cùng nụ hôn đầu.

Ngẫm một đời dài, khoảnh khắc nhìn lại, ta thấy mọi thứ đều thật nhẹ, chỉ có tình cảm trao nhau, là rực rỡ.

Viết bình luận