Nếu ai đó hỏi mình vì sao mình thích đọc sách, truyện thì mình sẵn sàng đưa cho họ xem trang 226 và 227 trong quyển sách
"Chuyện con mèo lập kèo cứu sách".
Mình cảm thấy có một số giá trị quan trong quyển sách này phù hợp với nhận định của mình. Bản thân mình thì thích sách ngay từ bé. Đối với mình không cần những câu chuyện kinh điển hay nhiều triết lý vĩ đại về thế giới mới làm nên một quyển sách hay. Trong suy nghĩ của chính mình giá trị thật của một quyển sách và nội dung sách mà mình thích đơn giản chỉ là những câu chuyện mà nơi đó mình được phiêu lưu qua các thế giới, sự kiện thú vị khác nhau, được cùng các nhân vật trải qua cảm xúc, hành động, cuộc đời của họ thông qua con chữ. Từ đó mình hiểu thế nào là con người, cuộc sống và cách mình hành xử với xã hội. Mình học và hiểu được nhiều điều từ chính những thế giới, nhân vật mà mình đọc trong sách. Có thể tính cách của mình ảnh hưởng ít nhiều từ các nhân vật mình yêu thích, mình bước vào sách cùng họ - họ đi ra đời cùng mình. Đôi khi mình quên đi tên họ và bắt đầu với những người mới câu chuyện mới nhưng ấn tượng sâu sắc về một ý nghĩa tồn tại trong một quyển sách sẽ luôn tồn tại trong ký ức của mình, nhắc tên mình sẽ nhớ.
Mình thích cầm trên tay một quyển sách giấy nặng trĩu thay vì cứ đọc qua trên mạng rồi thôi. Vì mình thích nó là một vật luôn hiện hữu dù mình có mất đi nó vẫn ở đó đại diện cho con người mình. Và hơn hết việc mình đọc, nghiền ngẫm, cảm nhận từng trang sách, gìn giữ chúng cẩn thận điều đó thể hiện sự trân quý tôn trọng của mình đối với những giá trị, sức mạnh to lớn của quyển sách để chúng không bị lãng quên đến mức phải cần một chú mèo và một cậu bé đến giải cứu.
"Có lẽ nào là, sách sẽ dạy ta 'Nghĩ cho người'?".