“Ngươi không viết về cuộc sống của mình bằng từ ngữ, con quái vật nói. Ngươi viết về cuộc sống của mình bằng hành động. Ngươi nghĩ gì không quan trọng. Ngươi làm gì mới thực sự quan trọng.”
Một con quái vật xuất hiện, nhưng lại mang nhiệm vụ chữa lành. Con quái vật đó tồn tại trong lòng cậu, con quái vật đó biết rõ bí mật cậu luôn che giấu, con quái vật đó là cậu. Con quái vật đó khoét sâu vào nỗi dằn vặt nơi tâm hồn nhỏ bé và thơ ngây của Conor mỗi ngày. Nhưng chỉ có một cách đối diện trực tiếp với nỗi sợ, với bí mật trong lòng mình thì mới có thể gỡ nút thắt lòng ấy ra. Để Conor chấp nhận bản thân mình, tha thứ cho bản thân mình rồi có thể bước tiếp trên hành trình sống của mình.