MS424 - Lặng yên dưới vực sâu - Tích Thiện

Thứ Sáu, 24/11/2023

Bén duyên với phim chuyển thể trên ti-vi, mình đã phải tìm để mua sách về đọc cho thỏa nỗi lòng năm 2017. Kể từ đó mỗi năm đều đọc lại 1-2 lần. Truyện không dài dòng lê thê mà các nhân vật đều được tác giả khắc họa gọn gàng chỉn chu cùng miêu tả tâm lí cảm xúc quá đỗi chân thật. Có lẽ với mình cô Thúy đã nắm bắt và chuyển hóa được cái hồn của người dân tộc mà ở đây là người Mông, dùng từ câu nói quá đời, đi sâu vào nỗi đau nỗi buồn nỗi khó nói của từng người.

Mình thương cái Súa, thương Vừ nhưng rồi cũng thương bố mẹ Phống và cả Phống. Nhưng cái thương ấy khác nhau lắm, là thương yêu và thương hại. Thương và yêu biết bao cái cách mà Vừ không buông bỏ sự thật đã bày ra trước mắt, thương và yêu biết bao khi Súa đã dùng lí trí làm điều mà trái tim không hề muốn. Thương thay khi bố mẹ Phống bao bọc đứa con trai duy nhất để rồi nó phát hiện ra sự thật không thể đau lòng hơn. Tất cả sự thật trần trụi của cả nhân vật chính lẫn phụ rồi sẽ đi về đâu hay mãi mãi chỉ “Lặng yên dưới vực sâu” như chính nhan đề truyện mà tác giả đã đặt. Tìm và đọc thử để cảm nhận bạn nhé.

Dưới đây chỉ là vài trích đoạn ngắn trong vô vàn những trích đoạn mình thích.
“Vừ à, Súa bây giờ giàu nhất thứ gì Vừ biết không? Không phải tiền, không phải bò dê, mà là giàu buồn. Là buồn ấy. Giàu lắm. Đựng không hết. Không có chỗ nào để cất nữa. Lâu lắm Súa chẳng biết phải làm thế nào để cười một cái.

- Súa không còn là của Vừ rồi.
- Vừ phải biết từ lâu rồi chứ.
- Biết làm sao được. Cứ tưởng người đi nhưng cái bụng thì ở lại.
- Súa bị làm vợ người ta rồi.

Phống không muốn nhìn lại sau lưng. Nếu có cách nào đấy để quên sạch đi mọi chuyện đã từng xảy ra trong suốt những năm tháng qua thì dù phải đổi bằng cái gì Phống cũng đồng ý. Nhưng chẳng có cách nào hết.”

Viết bình luận