MS339 - Cây cam ngọt của tôi - Ngọc Linh

Thứ Sáu, 24/11/2023

Cây cam ngọt của tôi - Ngọc Linh

“Không phải giết ông ấy có nghĩa là chộp lấy khẩu súng lục của Buck Jones và bắn bùm! Không cần phải thế. Ông có thể giết một người nào đó trong trái tim ông. Không yêu người đó nữa. Và thế là một ngày nào đó người đó sẽ chết.”
Cuộc sống của một con người chỉ là thứ hữu hạn. Một ngày nào đó, thân xác này rồi sẽ hòa lẫn vào cát bụi. Thời gian cũng sẽ xóa nhòa đi dấu vết của một con người. Nhưng khi ai đó mất đi, ta lại cảm thấy họ vẫn ở ngay bên ta, theo dõi ta hằng ngày. Bởi lẽ họ vẫn sống, “sống” trong trái tim của những người vẫn còn nhớ và yêu mến họ. Và sẽ thật đau đớn biết bao khi ta quyết định rằng sẽ “giết” một ai đó trong trái tim mình.
Đọc “Cây cam ngọt của tôi” là để ta nhận thấy rằng tình yêu là một liều thuốc chữa lành. Theo chân câu chuyện của cậu bé Zezé, ta được khám phá thế giới tưởng tượng đầy rực rỡ, vui tươi, hồn nhiên của một đứa trẻ. Sự vật trong mắt cậu luôn muôn màu, muôn vẻ như bất kì đứa trẻ nào ở độ tuổi ấy. Tuy nhiên, sâu thẳm trong trí tưởng tượng của Zezé ta sẽ dần phát hiện ra một tâm hồn nhạy cảm, luôn khát khao được yêu thương. Cậu luôn tìm kiếm niềm an ủi và thấu hiểu từ những người xung quanh và cả những điều cậu tiếp xúc như cây cam nhỏ ở sân vườn. Những sự bất công và hậu quả của việc trao đi tình yêu sai cách trong gia đình dần được hé mở. Từ cậu bé tinh nghịch, thông minh, cậu lại bắt đầu có những suy nghĩ tiêu cực, không hợp với độ tuổi của cậu. Tựa như việc cậu muốn một ngày nào đó sẽ “giết” đi một người mà cậu vẫn hằng yêu quý trong trái tim mình. Nhưng sự xuất hiện của một người đặc biệt đã xoa dịu những vết thương tâm hồn của cậu. Ông đã đến và cho cậu biết thế nào là tình yêu thương và cũng là dấu mốc cho sự trưởng thành của Zezé.
“Cây cam ngọt của tôi” là một cuốn tự truyện tuy đau đớn nhưng vẫn ngập tràn những gam màu tươi sáng, đầy yêu thương và tính nhân văn cao cả. Tác phẩm đã khắc họa sự nghèo khó có thể làm mất đi nhân tính của con người ta thế nào và khiến những đứa trẻ cũng không thể sống một cách vô tư, vui vẻ mà đáng lẽ các em nên được sống.
 

Viết bình luận