[MỘT TRANG NHÃ]
“- Nè, trước khi gặp mình thì cậu thế nào?
- Mình nghĩ mình đang chết chìm.
- Và giờ thì cậu sao?
- Mình là nước.”
Có lẽ làn nước đang nhấn chìm Cún Con không phải làn sóng đầy định kiến của xã hội mà chính là bản ngã, phần con người thực thụ của cậu ấy đang muốn xé bỏ cái vỏ bọc ngột ngạt mà cậu vốn tạo nên để duy trì sự sống trong thế giới đầy cay nghiệt này.
Ở bên cạnh Trevor, tựa hồ như vỏ bọc ấy tan vào “nước”, cậu sẵn sàng từ bỏ sự sống, từ bỏ cả phần hữu thể cậu vốn đã xây dựng để xã hội dung nhận và trở thành bản thể mà cậu muốn đắm chìm dù chỉ trong phút chốc, tận hưởng “rực rỡ” trong một thoáng.
Lời văn quá mực tinh tế!