MS328 - Hồ - T

Thứ Sáu, 24/11/2023

“Em đã bao giờ bắt gặp cảm giác đó chưa?
Cái cảm giác: Ôi! Thật tiếc, chỉ một lần lướt qua nhau…trên đời không thể có kẻ thứ hai hút hồn ta đến vậy, ta tình cờ sượt qua người ấy trên đường…rồi cứ thế cách xa mà chẳng thể bắt gặp lần thứ hai trong đời”

Vì thoáng qua nên mới rực rỡ, chưa từng chạm vào nên mới mang đến sự hảo cầu, Gimpei càng tìm kiếm cái đẹp ảo vọng ám ảnh mình thì lại càng lấp đầy nửa đời người bằng nỗi cô đơn.
Lún sâu vào tình cảm với học trò, bám đuôi các thiếu nữ, rung động trước giọng nói của cô hầu trong nhà tắm thổ và bỏ chạy khỏi một cô điếm vì sự xấu xí – mỗi bước đi của Gimpei lại tô điểm thêm vài nét xám xịt vào tuổi trẻ của gã bằng nỗi mặc cảm tội lỗi và khoái cảm tận hưởng cái đẹp.

Hồ có thể phản chiếu gương mặt của ta, nhưng không thể cho ta thấu được tâm can của mình. Ẩn bên trong lồng ngực, những khát khao bị cấm đoán đang mỉm cười với ta qua gương mặt của chính mình trên mặt hồ phẳng lặng…

 

Viết bình luận