MS202 - Người đua diều - Ha Dang

Thứ Ba, 21/11/2023

Tôi quả thực không phải người có thể say mê đọc một quyển sách thâu đêm - Đồng hồ sinh học trong tôi luôn giành phần thắng. Nhưng với NGƯỜI ĐUA DIỀU, lần đầu tiên tôi đọc hết cuốn tiểu thuyết gần 500 trang trong hai ngày (dù vẫn không phải xuyên đêm). Và khi gấp trang sách cuối cùng lại, trong tôi là cảm giác trống rỗng và nỗi choáng ngợp về câu chuyện vừa đọc.

NGƯỜI ĐUA DIỀU là câu chuyện về sự gắn bó lạ kỳ giữa hai cậu bé: Amir – một cậu ấm quý tộc và Hassan- con trai người giúp việc cho gia định Amir. Amir nhạy cảm và có phần yếu đuối, trong khi Hassan dù nhỏ tuổi hơn nhưng luôn chính trực, trung thành và sẵn sàng bảo vệ Amir, người cậu coi vừa là bạn vừa là chủ nhân. Trong một cuộc đua diều, lựa chọn của Amir khi chứng kiến những gì xảy ra với Hassan đã chia rẽ hai người cho tới tận 26 năm sau.

“Tôi nghĩ tới giấc mơ của Hassan, giấc mơ chúng tôi bơi trong một cái hồ. Không có quỷ nào hết, cậu đã nói, chỉ có nước thôi. Trừ phi cậu đã nhầm về điều đó. Có một con quỷ ở trong hồ. Nó đã túm lấy hai mắt cá chân Hassan, kéo tụt cậu xuống dưới đáy hồ tăm tối. Tôi là con quỷ đó.”

Điểm gây ấn tượng nhất với tôi có lẽ là nghệ thuật khắc họa tâm lý nhân vật một cách hết sức tinh tế của Khalid Hosseini. Câu chuyện được kể bằng ngôi thứ nhất qua góc nhìn của Amir từ khi còn là một cậu bé cho tới khi trở thành một người đàn ông đã trải qua hơn 20 năm chịu sự kết tội của lương tâm vì những lựa chọn khi thơ ấu. Chính vì chứng kiến những diễn biến nội tâm của Amir trong suốt câu chuyện nên Amir đáng trách hay đáng thương là câu hỏi sẽ còn trở lại trong bạn đọc cho tới tận những trang cuối cùng.

Bên cạnh đó, các yếu tố chính trị, văn hóa được lồng ghép khéo léo giúp người đọc có thêm cái nhìn chân thực hơn về đất nước và con người Afganistan. Kết cấu câu chuyện như vòng tròn nhân quả phản ánh niềm tin (mà tôi tin là của tác giả) rằng “luôn có một con đường để tốt lành trở lại”.

Tất cả những ngôn từ hoa mỹ nhất đã được báo chí và giới phê bình văn học dành cho Người đua diều như “cuốn sách mãnh liệt bậc nhất”, “cấu trúc tiểu thuyết tuyệt vời”, “tràn đầy sức mạnh”, “xuất thần, kì diệu”…

Với tôi, dù cuốn sách đã lấy đi không ít nước mắt nhưng thật may mắn vì đã một lần trong đời được đọc tác phẩm tuyệt vời như NGƯỜI ĐUA DIỀU.

Viết bình luận