MS192 - 1Q84 - Kim Loan.

Thứ Hai, 20/11/2023

1Q84 - Ánh trăng của Murakami

"Mặt trăng lớn chính là mặt trăng vẫn thấy. Toàn thân nó toát lên một sắc trắng kỳ dị, như thể mới đùn lên từ một ngọn núi tro tàn… Treo lơ lửng bên cạnh là một mặt trăng nhỏ méo màu xanh lục, trông như một đứa trẻ thành tích kém cỏi, rón rén núp bên mặt trăng lớn”.

Đó chính là bầu trời vào năm 1Q84, có lẽ ý tưởng cho cái tựa bắt nguồn từ việc chữ Q đồng âm với số chín trong tiếng Nhật. Từ đó, một thế giới hư ảo song song ra đời, cuốn độc giả vào từ đầu đến cuối không dứt ra được.

Trong thế giới vẫn là thực ảo lẫn lộn của 1Q84, tác giả đã đề cập gần như đầy đủ mọi mặt của một xã hội hiện đại với những mối băn khoăn về chính trị, gia đình, tôn giáo; tình yêu, tình dục, bạo hành, ấu dâm, đồng tính. Người đọc thấy những cái chết được người ta chờ đợi, thấy tình yêu không chất chứa ghen tuông hay cố chấp mù quáng, thấy chân tướng những dục vọng ăn mục ruỗng từ tận bên trong tâm hồn nhưng không thấy kinh tởm, ngược lại, là đối mặt nhẹ nhàng. Trong thế giới mờ ảo của mặt trăng màu xanh, ta nhìn rõ những cái kỳ quặc cô đơn của con người hiện đại và tự dưng học được cách chấp nhận những thứ trong bóng tối của con người, những thứ chỉ có thể nói ra nhờ con chữ.

Đây là cuộc gặp gỡ thứ hai của tôi với Murakami sau "Rừng Nauy". Đối với tôi, dường như ông ấy có năng khiếu thực sự trong việc gợi lên thứ gì đó vô hình, khó nắm bắt, như là tia sáng. Bạn sẽ rất tiếc nuối nếu bây giờ còn chưa đọc "1Q84", tôi không nói ngoa đâu.

Kim Loan.

Viết bình luận