MS188 - Mình nói gì khi nói về hạnh phúc? - Yến Nhi

Thứ Hai, 20/11/2023

Rosie Nguyễn đối với tôi là một người viết có tâm hồn mơ mộng, người luôn nhìn thấy cái đẹp và biết cách mỉm cười trong thế gian đầy bất tận vội vã này. Và “Mình nói gì khi nói về hạnh phúc” là một cuốn sách trong trẻo và mộc mạc. Tôi có thể xem đây là một cuốn sách tản văn? Hay là một cuốn nhật ký mang chế độ “công khai” của một người đã đi qua cái tuổi bồng bột, đau đớn và hạnh phúc, trống rỗng và hoài nghi, để chạm đến cái đích của bình yên, hạnh phúc của chiêm nghiệm? Vốn dĩ tôi muốn dùng 2 từ ngữ “trong trẻo và mộc mạc” này để mô tả cho chính tâm trạng của mình. Tôi vẫn còn nhớ như in cảm xúc của mình sau khi gấp lại trang sách cuối cùng. Cơ thể tôi nhẹ bâng như đang nhảy múa trên ngọn đồi lộng gió, hồn tôi trống rỗng và thanh thản như bầu trời xanh hun hút rộng lớn, bao dung mọi tủi hờn và vết thương đang dần phai. Tâm trí hòa vào hơi thở, tôi chầm chậm nhớ lại mọi cung đường đã qua, những người đã gặp, những tiếc nuối vốn đã thuộc về dĩ vãng, và cả những hy vọng xa xôi sẽ xuất hiện trong khoảnh khắc nào đó của cuộc đời. Tôi cảm thấy hạnh phúc vì được thấu hiểu, vì đã có người viết ra những điều mà tôi suy nghĩ nhưng chưa ngỏ lời cùng ai. Cảm ơn Rosie Nguyễn và cuốn sách mang tên “Mình nói gì khi nói về hạnh phúc”, vì đã chỉ cho tôi cách nhìn ngắm vẻ đẹp, kiếm tìm hạnh phúc và an nhiên của những tháng năm trẻ trung nhất. Và tôi nhận ra rằng, sự bình yên và nguyên vẹn của tâm trí, quan trọng hơn bất kỳ điều gì trên thế gian này.

Viết bình luận