Mình nghĩ rằng, sẽ có ai đó đọc cùng mình giống như tên cuộc thi khi mình chia sẻ một trong thật nhiều trích dẫn mà mình yêu thích trong cuốn "Giết con chim nhại - của tác giả Harper Lee".
Khi đọc tới đoạn "con người có đầu óc sáng suốt thì không bao giờ tự hào về tài năng của mình" mà cô Maudie nói về Bố Atticus, Bố chưa bao giờ ba hoa về tài năng của mình, Bố luôn dạy cho anh em Jem và Scout theo một cách riêng để những người bạn nhỏ cứng cáp và trưởng thành hơn. Vậy rồi mình lại ngẫm về những người như Bố Atticus ngoài đời thật của mình.
Mình đọc lại thật nhiều tin nhắn trong những năm tháng ở Nhân văn, giữa thật nhiều sự lựa chọn, cảm ơn những người anh, người chị, người bạn, người em đã luôn đồng hành cùng mình, đã từng thấy mình giỡn hớt, từng thấy mình khóc oà, từng thấy mình xốc nổi, từng thấy mình ngày một lớn thêm. Từ tận đáy lòng, mình luôn biết ơn mọi người, từ những buổi sinh tố, từ những hôm ngồi ở trường, những hôm ở KTX, từ những cuộc điện thoại, từ những lúc mình khùng điên khoá facebook, cảm ơn mọi người vẫn luôn ở đó và nói rằng "Đừng khóc nữa, lại đây chị ôm Ngân một cái, Ngân lúc nào cũng là my sister của chị hết”….
Rồi khi về quê làm, mình lại thấy may mắn vô cùng vì thêm thật nhiều lần nữa, mọi người đã cho mình khẳng định chắc nịch thêm rằng "sông sâu tĩnh lặng, lúa chín cúi đầu", mọi người cho mình thấy sự làm việc hăng say, sự hết mình vì công việc, sự chỉ dạy cho những người mới như mình và hơn hết là tâm của mọi người đặt để vào đó, đôi lúc mình cũng có hơi tủi thân vì mình không biết cái này, không hiểu cái kia. nhưng mọi người chấp nhận khuyết điểm đó, khuyến khích mình nỗ lực từng ngày, dần dần trở thành một phần trong cuộc sống của mình - mình thật sự biết ơn rất nhiều.
Không chỉ là caption cho cuộc thi, mình – chole – Ngân Lê xin gửi đến mọi người lời cảm ơn vì vẫn luôn ở đây, lời xin lỗi vì đôi khi mình làm không tốt, lời hứa sẽ làm tốt hơn, lời khẳng định sẽ luôn là đứa em, đứa cháu, đứa bạn - như trong kí ức của mỗi người.