“Một trong những điều lạ lùng về cuộc sống nơi trần thế là thỉnh thoảng có người dám cả quyết rằng họ sẽ sống mãi mãi.”
Con người kiểu ngạo mà cho rằng mình là bá chủ của thế giới, dường nhưu vô tâm mà quên mất những người xung quanh. Ở thực tế trong cuộc sống hiện nay là, khi vật chất càng đầy đủ thì con người ta ít rung động hơn, ít cảm xúc hơn. Như Colin trong truyện, sự yêu thương, đồng cảm và chia sẻ thật hiếm hoi. Chỉ đến khi cậu gặp được Mary, Colin mới dần mở lòng ra…
Được yêu thương và yêu thương là điều mà con người may mắn có được trong cuộc đời này. Vì vậy. thật bất hạnh cho những ai không có được tình yêu của mọi người.
Như Hồ Dzếch đã nói: “… Có cái gì ở nơi này mà không đau đớn? Yêu nhau và thương nhau là điều cần hơn hết. Đó là bồi thêm ý nghĩa cho sự sống, để bớt thấy mình lạnh lùng. Đó còn là cả một triết lí mênh mông của đời, cái đời nhỏ nhen, tầm thường và ích kỉ.”
Hãy được yêu và cho đi tình yêu để bớt cô đơn hơn trong cuộc đời này. Những ai đánh mất tình yêu thường có xu hướng tìm đến cuộc sống không có tình thương sẽ cảm thấy cuộc đời chỉ toàn là xấu xa, nhỏ nhen, tầm thường, ích kỉ và rất bi quan trong mọi vấn đề. Trong truyện, có thể nói Dickon như một tia sáng khiến cả Colin và Mary thay đổi hoàn toàn, họ cùng nhau tìm ra “mùa xuân” đã đánh thức cả khu vườn tuyệt đẹp.
Cách tốt nhất làm cho cuộc sống trở nên tươi đẹp là tự mình vun trồng những mối quan hệ.
“Bạn có cười với ai đó hôm nay chưa?”