☀️NGÀN MẶT TRỜI RỰC RỠ ☀️là câu chuyện xoay quanh cuộc đời của 2 cô gái Afghanistan đó là Mariam và Laila. Họ hoàn toàn có những xuất phát điểm khác nhau nhưng cuộc sống sau này của họ lại dính chặt lấy nhau, cùng nhau trải qua những đau khổ, tủi nhục hay thậm tệ hơn là bi kịch, nhưng …… rõ ràng, mặt trời thì vẫn luôn tỏa sáng. Cũng giống như “Người đua diều”, Khaled Hosseini vẫn kết chuyện rất đẹp, ông vẫn luôn để cho những hạt giống tươi tốt nảy mầm và phát triển.
Laila giống như mặt trời rực rỡ, nhưng ánh sáng mà cô ấy tỏa ra là do Mariam trao tặng. Trong bài viết này, mình chỉ xin được review về cuộc đời của Mariam và dành trọn tình cảm cho cô ấy.
Ngay từ khi sinh ra, Mariam đã không thấy được ý nghĩa cho sự tồn tại của mình, cho đến khi rời xa Laila, Mariam vẫn nghĩ rằng “Đây là kết thúc chính đáng của một cuộc sống được bắt đầu bằng những điều không chính đáng”. Thật sự, tác giả đã quá nhẫn tâm khi xây dựng một cuộc đời vô cùng bất công, vô cùng tàn nhẫn đối với Mariam.
- Tại sao một đứa trẻ 5 tuổi lại phải lắng nghe những lời nói cay độc, chịu đựng những hành động khó chịu đến từ ngay chính mẹ đẻ của mình. Cô là con hoang thì sao, cô vẫn muốn được ở bên bố mình, vẫn muốn được công nhận là con gái của ông. Cô chỉ chạy đi tìm bố một chút thôi nhưng sao mẹ cô lại vì sự thù hận với người chồng hèn nhát của mình mà tự kết liễu mạng sống này, để lại một mình cô trên thế gian với sự hối hận mà cô sẽ không bao giờ tha thứ cho chính bản thân mình.
- Tại sao cô luôn làm tròn bổn phận của một người vợ ngoan hiền nhưng Hắn vẫn có thể bóp miệng cô, nhét đầy đá vào đấy và nói rằng “Bây giờ thì biết cơm mày nấu có vị ra sao rồi chứ”. Dĩ nhiên, Mariam kinh tởm hắn, nhưng vì chiến tranh, vì bọn Taliban, cô không còn lựa chọn nào khác ngoài việc làm vợ của một tên quái vật. Suốt cuộc đời nghiệt ngã của Mariam, cô chưa từng được biết dốc hết lòng yêu một người là như thế nào, cho đến khi Laila ngu ngốc, tội nghiệp đặt chân vào ngôi nhà này, cô mới biết niềm vui của tình yêu thương là gì, nó làm cô mạnh mẽ và dũng cảm hơn bao giờ hết, đến mức phải hy sinh cho người mình yêu cô vẫn cảm thấy xứng đáng.
“Bà cũng đang rời bỏ thế giới này như một người đàn bà đã yêu và đã được yêu. Bà vĩnh biệt cuộc sống với tư cách là một người bạn, người đồng hành, người bảo vệ. Một người mẹ. Một người quan trọng” ❤️