Để yên cho trẻ con lớn! Nhồi cho đứa trẻ một đống thứ nên/không nên/phải là/phải như này/như nọ (mà ngay cả người lớn còn không hiểu vì sao phải làm như vậy) thì thật là tàn nhẫn! Mình có mít ướt một tẹo khi đọc đến đoạn cậu bé đã “người lớn” hơn, “trưởng thành” hơn giống như mọi người khác mong muốn, nhưng vẫn muốn là một lá chắn, bảo vệ cho tuổi thơ của em mình không bị mất đi như cậu đã từng.
Hãy nói với những đứa trẻ rằng: Con không cần phải ngoan, không cần phải “biết điều”, không cần phải nhìn sắc mặt của người lớn để ứng xử. Con không cần như thế thì mới xứng đáng được yêu thương. Hãy cứ là con, một cách thành thật nhất. Con sẽ vẫn được yêu thương khi con là chính con, hãy tin vào điều đó!
Nuôi dạy con không chỉ là cho ăn đủ, ngủ nhiều, chơi nhiều,… cho phép tâm hồn của bé được tự do phát triển, cho bé sai và được học đủ đầy bài học của mình cũng là một cách nuôi.
Các bậc cha mẹ nếu không nhìn ra được những vòng lặp độc hại trong suy nghĩ, hành vi của mình thì đến một lúc nào đó sẽ (vô tình) lặp lại hành vi của những người đã tổn thương mình lên chính con trẻ. Mình cũng thoáng nhớ về những trận đòn lúc nhỏ và có chút giật mình vì bây giờ, mình cũng có chút sợ, dù đã lâu. Mình thương Zézé và mình cũng thương mình khi đọc quyển sách này.
@puu.themerman