Utopia Địa Đàng Trần Gian - Xavie
Đã bao giờ bạn tự hỏi thế nào là sự hoàn hảo hay chưa? Liệu sự hoàn hảo có thể tồn tại trong xã hội đầy rẫy những cạm bẫy lừa gạt này không? Và nếu nó tồn tại thì những gì ta coi là hoàn hảo có còn hoàn hảo không?
Các vấn đề luôn có mặt trái, vậy nhưng chủ nghĩa hoàn hảo trong cuốn sách " Utopia Địa Đàng Trần Gian " lại không như vậy. Thomas More - một nhân sĩ tử vì đạo - đã xây dựng lên một thế giới hoàn hảo bằng trí tưởng tượng vượt xa thời đại giúp mang đến cho người đọc những suy ngẫm về chế độ xã hội đương thời cũng như hiện đại. Một cuốn sách châm biếm thói xấu của con người, những điều luật phi nhân tính, vô đạo đức, những hành vi tượng trưng cho sự suy tàn. Cuốn sách bàn luận về giáo dục, chính trị, ngoại giao, quốc phòng và cả những triết lý đáng suy ngẫm.
Đầu thế kỉ XVI, tại Anh Quốc nói riêng và châu Âu nói chung vô cùng loạn lạc, bất hòa. Nạn trộm cắp hoành hành khắp nơi, nội các lục đục không yên, bên trong phiến quân nổi dậy, bên ngoài giặc ngoại lăm le xâm lấn, vua chúa đặt nặng vấn đề mở rộng bờ cõi, không quan tâm đến người dân. Những điều luật dã man, tàn nhẫn, khinh rẻ mạng sống.
Nhưng quốc đảo Utopia, nơi khác hẳn với những gì người ta có thể tưởng tượng hoặc hình dung về thế giới. Những vấn nạn xã hội chúng ta đã và đang phải đối mặt có thể tiêu giảm hoặc hoàn toàn biến mất. Nơi những lãnh chúa yêu thương con dân của họ, và chẳng mảy may suy nghĩ đến việc chiếm lấy những mảnh đất vùng lân cận làm của riêng. Nơi luật pháp ngắn gọn và dễ hiểu. Nơi mà vàng bạc chỉ dành cho nô lệ, tù nhân, và ngọc bích là đồ chơi của bọn trẻ con. Nơi đồ ăn và vật dụng cần thiết luôn được phân phối công bằng. Một vùng đất hòa bình không chiến tranh. Và họ đề cao quyền con người, sự tự do ở mỗi cá nhân.
Ở Utopia ta có thể tìm thấy những ước mơ và khát vọng tự hoàn thiện chính mình. Dịch giả Trịnh Lữ chia sẻ: " Hãy bình tĩnh một chút, bạn đang cầm trên tay một cuốn sách độc nhất vô nhị trên thế giới này đấy. Và đọc nó rồi, thể nào bạn cũng phải bàn tán về nó, tranh cãi về nó, cười bò ra vì nó, nổi giận với nó, cười nhạo nó, bâng khuâng buồn bã vì nó, và cảm thấy rằng - tôi hy vọng thế - cuộc hành trình đi tìm hạnh phúc của chúng ta vẫn còn có hy vọng đến đích."