MS028 - Trao em mặt trời - buks.my

Thứ Sáu, 10/11/2023

Bay bổng, mộng mơ nhưng cũng dữ dội, mãnh liệt đến nghẹt thở - thế vẫn là chưa đủ để diễn tả hết những câu chuyện của Jandy Nelson trong “Trao em mặt trời”. Nếu cậu muốn tìm một cuốn sách về gia đình nhưng không phải “Bố con cá gai”, “Hãy chăm sóc mẹ” hay tương tự vậy, tớ nghĩ cậu nên thử đọc “Trao em mặt trời”. Khi mới bắt đầu, sự hỗn loạn trong câu chữ đã khiến tớ nghĩ đây không phải cuốn sách dành cho mình. Nhưng không, kiên nhẫn, thật kiên nhẫn, nửa sau của câu chuyện sẽ khiến cậu thực sự xúc động.
• 𝙉𝙤𝙖𝙝𝙫𝙖̀𝙅𝙪𝙙𝙚 - chẳng ai bảo họ là một cặp song sinh. Bởi trong khi 𝙅𝙪𝙙𝙚, với suối tóc vàng rực, sôi nổi và hoạt bát, tỏa sáng như vầng mặt trời thì 𝙉𝙤𝙖𝙝, ngược lại, lặng lẽ và khép mình trong thế giới tưởng tưởng của riêng cậu, dịu dàng và kín đáo như mặt trăng. Liệu Chúa có nhầm lẫn khi để hai đứa trẻ này thành một cặp song sinh? Tớ cũng từng băn khoăn như vậy, nhưng rồi tớ phát hiện ra, Noah và Jude giống nhau hơn những gì chúng thể hiện. Lòng ghen tị, sự đố kỵ - có lẽ đó là điểm chung lớn nhất của hai đứa trẻ mà tớ có thể thấy rõ từ những trang truyện đầu tiên.
• Khi đọc “Trao em mặt trời”, tớ có cảm giác như đang chơi xếp hình, không biết mảnh ghép trên tay là phần nào của câu chuyện. 𝙅𝙪𝙙𝙚 của tuổi 16 và 𝙉𝙤𝙖𝙝 của tuổi 13 cứ lần lượt giúp tớ tìm ra hết mảnh ghép này tới mảnh ghép khác. Và rồi, mảnh ghép cuối cùng xuất hiện - mảnh ghép của sự bao dung, thấu hiểu và thứ tha. Noah và Jude chưa từng ghét nhau, chỉ là nỗi sai này cứ nỗi tiếp nỗi sai kia, để rồi vì sự mặc cảm mà không ai dám mở lời xin lỗi. Tớ đã rất xúc động khi cuối cùng, sau mọi lỗi lầm, hai đứa trẻ đã cho nhau cơ hội sửa chữa, cơ hội để chúng xóa bỏ những khúc mắc trong lòng tất cả mọi người. “Sau cơn mưa trời lại sáng”, hai chị em đã giam mình trong hối hận và mặc cảm suốt 3 năm trời, nhưng sau cùng, lòng dũng cảm của chúng đã giúp tất cả mọi người được sống một cuộc đời mới tươi đẹp hơn trong suốt phần đời còn lại. Cảm ơn Jude, và hơn hết, cảm ơn Noah. Nếu “mặt trời” Jude cũng có những khoảnh khắc lụi tàn thì Noah - “ánh trăng” vẫn luôn ở đó, soi đường chỉ lỗi cho những người cậu thương yêu qua màn đêm u tối. Cảm ơn 𝙉𝙤𝙖𝙝 - người hùng trong lòng tớ.

Viết bình luận