MS006 - Những lần ta chia tay - Viết về chuyện đọc

Thứ Sáu, 10/11/2023

Larousse có lẽ là cái tên không thể không biết với những ai học tiếng Pháp. Nhưng chắc hiếm người nghĩ đến việc dùng cuốn từ điển khô khan đó làm bối cảnh, khung sườn cho một tiểu thuyết lãng mạn, hài hước, twist tít mù như "Những lần ta chia tay" của David Foenkinos.

Hồi đầu khi biết đây là tiểu thuyết Pháp, mình vốn không định đọc, vì ấn tượng ban đầu từ Linda Lê và Patrick Modiano không vui vẻ gì lắm. Nhưng hóa ra, lão David Foenkinos này viết tưng tưng, tỉnh rụi như dân Ăng-lê chứ không phải style u ám, tham chiếu kim cổ tá lả như hai vị kia. Xem vài trang khoái liền vì còn pha thêm chất "Pháp" ướt át và tinh tế trong những màn ve vãn, quần thảo nhau của nam chính và những cô nàng đi qua đời hắn.

Một trong những tiêu chí mình chọn sách, dù hư cấu hay phi hư cấu, là phải thể hiện rất rõ cá tính, trải nghiệm cá nhân của tác giả. Tiểu sử David Foenkinos trên Google quá ít để so sánh cuộc đời lão với câu chuyện của nam chính, nhưng cảm giác khi đọc "Những lần ta chia tay" rất giống tự truyện của một nhân vật hư cấu. Mà như một nhà văn hư cấu khác trong Before Sunset từng nói tại Paris "Tôi chưa bao giờ thực sự dính líu đến chuyện bắn giết bạo lực gì cả. Chưa rơi máy bay bao giờ, mấy chuyện chính trị chính em lại càng không. Nhưng đời tôi, theo cách tôi nhìn thấy, cũng đầy thăng trầm, phải không?" Với mình thì tất cả tự truyện, dù có văng tục quá mạng như Mike Tyson cũng đều đáng đọc.

Hai cuốn sách đầu tiên của 2019 khá trùng hợp khi tác giả đều ít nhiều liên quan đến âm nhạc và điện ảnh/truyền hình. Từ giờ về sau mình sẽ lưu ý điều này khi chọn sách. Tác phẩm của những ông tác giả tả-pí-lù này vừa kịch tính, hài hước như một bộ phim, vừa tinh tế, dịu dàng như một bản ballad.

Viết bình luận