MS510 - Cây cam ngọt của tôi - Heodjxon

Thứ Sáu, 24/11/2023

"Mẹ ơi, đáng lẽ con không nên được sinh ra trên đời này"
Một câu nói làm tôi nhớ lại bản thân mình của hơn chục năm về trước. Tôi sinh ra trong một gia đình nông dân đông con không khá giả. Nhà tôi có bốn chị em, ba con gái và một con trai. Tôi là cô con gái thứ ba. Ngay từ khi tôi có nhận thức, tôi đã luôn được mọi người xung quanh gọi là " đồ thừa", "con nuôi", "con rơi con vãi". Nhưng hồi đó tôi còn nhỏ, tôi cũng chỉ coi đó là những tên gọi và vui vẻ chấp nhận nó. Nhưng khi có người tự nhận là mẹ ruột của tôi rồi ra sức gọi và đòi kéo tôi về nhà. Tôi đã khóc rất nhiều và gào lên không phải như vậy nhưng đáp lại tôi là những tiếng cười đùa và nhại lại những lời tôi nói. Tôi thực sự không hiểu lấy nước mắt con nít làm trò đùa cợt vui vẻ lắm sao? Những lời nói đùa vu vơ của người lớn vô tình làm tâm hồn một đứa trẻ tổn thương vô cùng.Tôi đã lớn lên với một tuổi thơ luôn bị đem ra giễu cợt là " đồ thừa" như vậy nên tôi có những suy nghĩ hoài nghi về bản thân mình và luôn cố gắng thu mình lại.
Và rồi khi mẹ tôi lâm bệnh rồi qua đời, đêm nào tôi cũng khóc. Một đứa nhóc mười tuổi ngày nào cũng nghĩ nếu mình chết đi mẹ sẽ sống lại, hoặc nếu mình chết đi thì bố sẽ đỡ nuôi một miệng ăn. Đây là thời điểm tôi nhận thấy mình “thừa thãi” như thế nào. Tôi cũng từng đứng trên lan can và nhìn xuống mảnh sân nhà thật lâu. Tôi cũng từng nhìn xuống mặt hồ phẳng lặng biết đâu sẽ ôm trọn lấy tôi. Nhưng tôi lại là đứa nhát gan và có lẽ tôi nên cảm ơn nó vì đã giữ tôi tiếp tục sống.
Đúng vậy, tôi tiếp sống dù cái suy nghĩ đó vẫn thỉnh thoảng luẩn quẩn trong tâm trí. Tôi đã luôn đè nén những cảm xúc tiêu cực để rồi nhiều lúc không thể chịu được. Nhưng đến một ngày tôi cũng cảm thấy mệt mỏi và não tôi như quả bóng bị bơm căng đầy. Tôi luôn cảm giác bản thân như người đi trên dây, tôi sợ nếu tôi sẩy chân thì tôi sẽ không thể kiểm soát hành vi của mình và cảm xúc tiêu cực sẽ nuốt trọn tôi.
Vì vây, tôi chia sẻ nhiều hơn những suy nghĩ của mình để thấy nhẹ nhõm hơn. Tôi bắt đầu đi tìm giá trị bản thân, chứng minh mình không phải người “thừa thãi”.
"Ai đã ở trên đời, thì tức là người đó xứng đáng được sinh ra con ạ.”
Cảm ơn “Cây cam ngọt của tôi”!
 

Viết bình luận