Một lít nước mắt - Hanah
"Phản ứng của mình chậm chạp lắm, mình biết chứ. Có lúc mình không thừa nhận mình là người tàn tật. Mình đang trong vực thẳm tuyệt vọng. Nhưng lạ lùng thay, trong mình chưa bao giờ tồn tại ý nghĩ muốn chết. Vì mình luôn tin rằng đến một lúc nào đó...mình sẽ cảm thấy vui tươi trở lại."
Đọc dòng này, trong lòng cảm thấy nhẹ nhàng hẳn. Một cô bé mang trong mình căn bệnh quái ác, tình trạng sức khỏe thì ngày một kém đi, nhưng Aya vẫn luôn lạc quan như thế thì hà cơ gì chỉ vì một chút khó khăn trước mắt, mình lại chùn bước!