MS090 - Gỗ thần - Justalittlecynic

Thứ Năm, 16/11/2023

GỖ THẦN - JUSTALITTLECYNIC

Trần trụi đến mức đôi chỗ thực thô tục, lối hành văn quả thực có sức công phá như đầu cùn của cây cuốc Đường Triều Dương vung lên để đập nát sọ của "anh trai" hắn.

Một người chết. Một nhát.

"Chủ lò mặc bộ đồ da giống loài bọ cánh cứng chuyên ăn c**". Một nhát.

"Gà thì giết ở cổ, phụ nữ thì giết bên dưới". Một nhát.

Đọc văn như bị vả vào mặt, từ hiện thực trần như nhộng của lối săn "mồi" quanh hầm mỏ, cho đến việc mạng con người rẻ rúng đến mức có thể kì kèo thương lượng có sách lược theo vòng. Thiết nghĩ tác giả mô tả mạng thợ lò rẻ rúng như vậy, đến độ chỗ ở cũng dùng ngôn từ như chuồng bò chuồng lợn, vậy giá trị những "gái" mà chúng "chơi" thì được coi thế nào? Trong một hiện thực coi mạng người như món hàng, cuối cùng phụ nữ vẫn bị quy ra có giá trị thấp nhất.

Tất nhiên, lột tả một xã hội thối nát như vậy thành công, công sức đầu thuộc về tác giả cũng như dịch giả.

Sau tỉ nhát bổ vào đầu người đọc, câu chuyện kết thúc cái rầm, với một cảm giác bí bách, đột ngột như chính cái lò cụt nơi vụ án xảy ra. Đọc xong mà thấy bức bối, đúng kiểu ăn cá hóc xương. Công lý mất dạng, mà hi vọng cũng chẳng có chỗ le lói, bế tắc hoàn bế tắc. Chút lương tâm hèn mọn của tên hành nghề săn mồi là cái đinh gì? Lời hắn nói cũng là "chân lý" của cái xã hội trong "Gỗ Thần": "Thông cảm cho nó, ai thông cảm cho ta". Chết đi là hết.

Viết bình luận