Dương Tường
Dương Tường là dịch giả, nhà thơ, nhà phê bình nghệ thuật, phóng viên... trong đó nổi bật nhất là dịch giả của nhiều tác phẩm văn học có giá trị như Cuốn theo chiều gió, Con đường xứ Flandres và tác giả của những bài thơ như Tình khúc 24. Nhiều bài thơ của ông lấy cảm hứng từ chủ nghĩa siêu thực và phong trào tượng trưng.
Ông tự nhận bản thân "một đời ăn nằm với chữ". Về dịch thuật, ông quan niệm "một bản dịch lý tưởng phải là một tác phẩm, trong đó người dịch là đồng tác giả".
Dương Tường là một nghệ sĩ đa tài, người ta biết đến ông với nhiều vai trò: dịch giả, nhà thơ, phóng viên, nhà phê bình nghệ thuật, sân khấu, văn học, âm nhạc, điện ảnh... Thơ của ông có nhiều tác phẩm lấy cảm hứng từ chủ nghĩa siêu thực và phong trào tượng trưng. Khả năng sử dụng thành thạo tiếng Pháp đã cho phép ông tìm hiểu tới tận nguồn gốc của các trào lưu này và cũng chính điều đó đã thôi thúc ông ham muốn đổi mới ngôn ngữ. Không chỉ chuyển ngữ rất nhiều tác phẩm tiêu biểu của văn học thế giới, ông còn là một dịch giả mẫu mực trong lao động dịch thuật, bởi sự uyên thâm trong kiến thức, sự trau chuốt trong ngôn từ và một quan niệm thẩm mỹ cực kỳ nghiêm túc...
* Tác phẩm:
+ Về dịch thuật: Ông đã dịch trên 50 tác phẩm của Pháp, Nga, Anh, Mỹ, Đức, Hy Lạp, Brazil, Nhật Bản, Na Uy... Có thể kể: Anna Karenina (L.Tolstoy), Cuốn theo chiều gió (M.Mitchell), Người dưng (A.Camus), Con đĩ biết lễ nghĩa (J.P.Sartre), Con đường xứ Flandrres (C.Simon), Đồi gió hú (E.Bronte), Alexis Zorba (N.Kazantzaki), Bức thư của người đàn bà không quen (S.Zweig), Cái trống thiếc (G.Grass), nhiều vở kịch của Shakespeare...
+ Về sáng tác, ông đã in: 36 bài tình (thơ - in chung với Lê Đạt), Đàn (thơ ngoài lời), Mea culpa và những bài khác (thơ), Chỉ tại con chích chòe (tạp luận), Thuyền trưởng (truyện ký, dưới bút danh Nguyễn Trinh)
Một số giải thưởng
Giải thưởng dịch thuật, Hội Nhà văn Việt Nam (2002)
Giải thưởng Hội Nhà văn Hà Nội (2003)
Đại sứ văn học nghệ thuật (Officier des Arts et des Lettres), chính phủ Pháp (2009)
Giải thưởng dịch thuật, Hội Nhà văn Hà Nội (2011)